Cách đó không xa, Thương Tuyệt Lệ ra sức giết chốc mở một đường, thỉnh thoảng ngoảnh đầu nhìn Khả Y đang ở bên cạnh.
“Khả Y, nàng không nên tới nơi này, rất nguy hiểm, mau trở về.” Thương Tuyệt Lệ gào thét, ngay trong nháy mắt lúc hắn phân tâm, một lưỡi đao của kẻ địch xẹt qua cánh tay của hắn.
“A......” Thương Tuyệt Lệ đau đớn kêu một tiếng.
Trong hỗn loạn, Khả Y nhìn thấy máu tươi từ trên cánh tay của hắn bắn ra, nàng phẫn nộ đến đỏ mắt, trong ngực một luồng máu nóng quen thuộc lại bắt đầu sôi trào.
Bóng dáng của nàng nhanh chóng chuyển tới bên kia của Thương Tuyệt Lệ, lòng bàn tay phụt ra một luồng ánh sáng màu trắng bắn về phía tên binh lính đánh lén kia.
“A!” Binh lính hét lên rồi ngã gục.
Thương Tuyệt Lệ sửng sốt một chút: “Khả Y, nàng...... Lại thi pháp?”
Khả Y ngẩn ngơ nhìn tay mình, lắc lắc đầu: “Ta không biết, ta muốn gặp Bối Bối, ta muốn đi tìm Bối Bối.”
Đôi mắt kiên quyết của nàng mở to, ánh mắt bối rối tìm kiếm trên chiến trường, đáy mắt lo lắng dường như muốn tràn ra.
Rất nhanh, lại có địch binh trào ra, làm cho bọn họ không rảnh lại để ý tới người khác.
Khả Y tức giận nhìn kẻ địch ngăn trở mình, luồng ánh sáng trắng trong tay càng ngày càng sáng, thi pháp càng ngày càng mạnh mẽ, ngay cả chính nàng đều hiểu rõ ràng pháp lực của mình mạnh đến bao nhiêu.
Thương Tuyệt Lệ đá văng kẻ địch, giữ chặt tay nàng: “Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002239/quyen-3-chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.