Bưng khay trà, Bối Bối dùng một tay gõ cửa: “Cốc cốc cốc.”
“Vào đi”
Đẩy cửa ra đi vào đi, Bối Bối nhẹ nhàng mà mang trà đặt trên bàn công việc: “Tổng tài mời dùng chậm.”
Lúc nàng muốn xoay người đi ra, lại bị gọi lại.
“Chờ một chút. Nghe nói...... cô là cháu gái của Tô bà cốt?” Đôi mắt của lão tổng tài nheo lại, ánh mắt ẩn ẩn mang theo một tia sắc bén, lạnh lẽo lạnh lẽo.
Tim của Bối Bối đập mạnh một chút: “Đúng vậy, tôi gọi là Tô Bối Bối.”
Vì sao nàng có loại cảm giác không tốt lắm, vừa rồi rõ ràng cảm thấy này tổng tài là một người cầu an, đột nhiên lập tức trở nên hung ác nham hiểm như vậy, muốn hù chết nhân nha.
Ánh mắt của hắn lóe sáng, sau đó cúi mặt xuống nheo mắt, bưng trà nóng uống một ngụm, trầm ngâm một chút mới nói: “Cô đi xuống đi, ta gọi một tiếng thì cô phải lập tức bước vào, đây là quy củ, hiểu không?”
Lời nói mới rơi xuống, hắn nâng mắt lên nhìn thẳng vào Bối Bối.
Bối Bối âm thầm run lên, cả người không tự giác nổi da gà, trong đầu đột nhiên nổi lên câu nói kia –nhân vi đạo trở, ngả vi ngư nhục(*).
“Đúng vậy, Bối Bối biết.” Nàng cúi mình thật sâu chào, mượn động tác khom người tránh đi cái nhìn chằm chằm như ma quỷ đó của hắn, sau đó bước chân âm thầm nhanh hơn đi ra văn phòng.
Đi trở về văn phòng nhỏ của nàng, nàng “Phanh” Một tiếng rất nhanh đóng cửa lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002227/quyen-4-chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.