Nhìn Hắc Tinh ngọc bội trong tay Ma Vương, Cô Ngự Hàn cảm giác nhiệt độ cả người không thể kiểm soát giảm xuống nhanh chóng.
Lòng, giống như bị băng sương thổi quét, lạnh đau đến thấu xương.
Hít thở của hắn nặng nề thở gấp, đôi mắt anh tuấn điên cuồng bất chấp mọi thứ trừng thẳng.
Một loại tàn nhẫn bất cứ giá nào nhảy lên trên gương mặt thanh tú của hắn.
Hốc mắt hắn giận đỏ lên điên cuồng hét: “Ma Vương, ngươi đáng chết!”
Hào quang đỏ đậm mãnh liệt từ hắn trên người bắn ra, hắn tựa như một ngọn lửa đang bùng cháy bắn ra lửa.
Ngọn lửa mãnh liệt trong nháy mắt làm cho Ma Vương kinh ngạc.
Hắn kịp tránh đi trong nguy hiểm: “Không thể tưởng được nửa linh hồn của ngươi còn có tu vi cao như vậy, xem ra là ta coi thường ngươi.”
Nói xong, trong cơ thể Ma Vương cũng lập tức phát ra dòng khí càng thêm mãnh liệt, tấn công chống lại ngọn lửa.
......
Bối Bối theo hào quang màu vàng kim đi tới, bỗng nhiên nghe được tiếng đánh nhau.
Lòng của nàng vui mừng, chẳng lẽ là Cô Ngự Hàn tìm đến đây?
Bước chân nhanh hơn, nàng vừa đi vừa gọi: “Cô Ngự Hàn, là chàng sao?”
Tiếng gọi loáng thoáng, trong bóng đêm rất mơ hồ, trong tiếng đánh nhau càng không rõ ràng.
Nhưng mà, Cô Ngự Hàn lại nghe được rõ ràng, hắn không mảy may ham chiến lập đánh ra một hư chiêu rồi lùi lại.
Theo cảm giác, hắn phi phóng đến trước mặt Bối Bối.
Vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002194/quyen-4-chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.