Chương trước
Chương sau
Ngoài cửa truyền đến giọng thông báo:

" Bối Bối tiểu thư, trưởng lão cầu kiến."

"Mời vào"

Bối Bối đang ngồi trên ghế mềm đứng dậy, hồng xà đi theo sát bên cạnh người của nàng.

Chỉ lát sau trưởng lão đi vào, đứng ở một khoảng cách nhất định để không chọc giận Hồng Xà, đứng yên ổn ở chỗ xa một chút.

Bối Bối đưa tay vuốt vuốt đầu hồng xà trấn an, để hắn đối với người khác không như hổ rình mồi, sau đó mới quay đầu nhìn trưởng lão.

"Trưởng lão, xin mời ngồi."

Trưởng lão nhìn hồng xà đang ngoan ngoãn đứng bên cạnh Bối Bối, sau đó mới ngồi xuống.

" Trưởng lão, rốt cục Cô Ngự Hàn đã xảy ra chuyện gì, vì sao tự nhiên không nhận được ra người nào cả, mà còn rất......... hung dữ nữa?"

Thở dài một hơi trầm trọng, trưởng lão chậm rãi nói:

" Từ ngày Bối Bối tiểu thư rời Xà giới đến nay, Vương dường như chưa gượng dậy nổi, mỗi ngày đều dò xét nơi ngươi đã rơi xuống, cuối cùng lão phu tính ra Bối Bối tiểu thư đã quay trở lại nhân gian, Vương liền liều lĩnh muốn đi nhân gian tìm người, nhưng là khi đó Hắc Phong Quốc như hổ rình mồi, Hắc Khi Dạ lúc đó mang thân phận mới là Hắc Vương ngự giá mang quân xâm phạm Xích Diễm Quốc của chúng ta, Vương phải ở lại để an ổn lòng quân, nhưng Vương không thể không đi tìm Bối Bối tiểu thư, vì thế liền sử dụng phép phân thân, lưu lại hai phần ba pháp lực để đối phó Hắc Khi Dạ, căn bản là cùng Hắc Khi Dạ lúc đó pháp lực ngang nhau, nhưng không có nghĩ đến Hắc Khi Dạ pháp lực đột nhiên cao cường, cho dù là nguyên thần đầy đủ của Vương cũng không chắc thắng được hắn, ở ngoài thành, trận chiến ở thành gần biên giới đó, Vương bị Hắc Khi Dạ đánh trọng thương, thuộc hạ sợ Vương không kiên trì được nên đã cưỡng chế đem nguyên thần của Vương ở nhân gian gọi trở về, nhưng không nghĩ tới ở nhân gian Vương cũng bị thương, hơn nữa còn bị thương ở đầu, ngay tại thời điểm, hai nửa bị thương của nguyên thần hợp lại nhau thì bị thương càng thêm nặng, không thể thuận lợi dung hợp, cho nên mới làm mất đi thần trí, trở về hình dáng nguyên thuỷ của loài Xà lúc ban đầu."

" Hình dáng nguyên thuỷ của loài Xà lúc ban đầu?"

Bối Bối nghiền ngẫm những lời này.

"Đúng vậy, hình dáng nguyên thuỷ của Xà.......Tàn bạo, khát máu, phản công cùng phòng bị đều phi thường mạnh, tính nguy hiểm rất cao, hơn nữa pháp lực của Vương cực cao, vì không muốn Vương tổn hại tới người trong cung, thuộc hạ đành phải đem Vương khoá lại."

Nghe vậy, ánh mắt của Bối Bối nhìn về phía thân rắn màu hồng băng bó đầy những vết thương, trong đáy mắt tràn ngập đau lòng.

" Vậy thì bao giờ hắn mới khôi phục?"

Trưởng lão trầm ngâm một lúc, có chút khó xử đôi lông mày nhíu chặt:

" Bối Bối tiểu thư, thuộc hạ cũng không nắm chắc được bệnh tình của Vương, nhưng mà.......Nếu Bối Bối tiểu thư dùng Hắc tinh ngọc bội giúp Vương trị thương, hơn nữa ngự y dùng thuốc để điều tiết, tin tưởng Vương sẽ khỏe lại, chỉ là.........?"

"Chỉ là cái gì?"

Bối Bối nôn nóng hỏi.

"Chỉ là........Hắc Khi Dạ luôn luôn âm thầm làm phép phá hoại muốn giang sơn của Xích Diễm Quốc bị loạn, cho nên đem mục tiêu đặt lên Thiên Ti Nghi của Xích Diễm Quốc chúng ta, chỉ cần Thiên Ti bị hủy, lãnh thổ Xích Diễm Quốc sẽ có nguy cơ bị sụp đổ, đến lúc đó Xích Diễm Quốc không cần phá cũng tự hủy nên cần người trấn áp..........Cần Bối Bối tiểu thư dùng Hắc tinh ngọc bội thi triển pháp thuật để ổn định, nếu không sẽ không lường được hậu quả, Bối Bối tiểu thư trong khoảng thời gian này không có ở đây, toàn dựa vào Khả Y cô nương dùng tế huyết để trấn áp phép lực, nhưng mà Khả Y cô nương đã mất quá nhiều máu, cho nên......."

Tế huyết?

Bối Bối trừng lớn ánh mắt:

" Khả Y bây giờ như thế nào? Có làm sao không?"

"Bối Bối tiểu thư yên tâm, mỗi lần dùng huyết tế thuộc hạ đều đắn đo đúng mực, Khả Y cô nương không có nguy hiểm tới tính mạng nhưng........rất suy yếu."

Trưởng lão áy náy nói nhỏ.

Thân là trưởng lão của Xích Diễm Quốc, lại đối với lúc Xích Diễm Quốc gặp nạn thì không làm được gì, thật sự uổng công hắn là một lão thần.

"Vì sao máu của Khả Y có thể trấn áp được phép lực?"

Bối Bối hỏi ra nghi vấn ở trong lòng.

Nghe vậy, trưởng lão ý vị thâm trường nhìn nàng:

" Bối Bối tiểu thư chính là Thần nữ chuyển thế, trong người có dòng máu của thần tộc, bản thân liền có vô hạn tiềm năng, Khả Y cô nương từng cắn cánh tay của Bối Bối tiểu thư, trên người nàng có chảy dòng máu của thần tộc.......Xem ra, điều sâu xa bên trong đều là số mạng, tất cả đều là duyên phận."

Bối Bối nhìn vết cắn trên cánh tay, bây giờ nàng mới hiểu con rắn hồi đó cắn nàng dĩ nhiên là Khả Y............ Thật sự hồi xưa nàng đã từng có lần đi lầm vào Xà giới.

Cho nên Hắc tinh ngọc bội mới ở trên người Khả Y, đến lúc một lần nữa nàng lại đi vào Xà giới, rồi vô tình thay Khả Y tiến cung, từ đó quen biết với Cô Ngự Hàn.

Trời, tất cả điều này cũng quá huyền diệu đi, chẳng lẽ nàng cùng Cô Ngự Hàn gặp nhau là duyên phận........Mọi việc đã được an bài từ sớm, nàng cùng Cô Ngự Hàn nhất định yêu nhau, ở cùng nhau, không thể tách rời.

Nghĩ đến đây, nàng nhìn xuống con hồng xà nhu thuận nằm bên cạnh mình, trong lòng cơ hồ tràn ngập nhu tình.

Nàng thật sự vui mừng vì đã cùng hắn yêu nhau.......

Giống như cảm giác được ánh nhìn chăm chú của nàng, hồng xà cũng nhìn lại nàng, ánh mắt trong suốt thuần khiết.

Hắn tỏ vẻ thân thiết cọ cọ vào cánh tay của Bối Bối, trong mắt là sự ỷ lại đối với nàng.

Bối Bối mỉm cười một chút, sau đó quay lại nhìn trưởng lão, trong đôi mắt sáng là sự kiên định.

" Trưởng lão, ngươi không cần lo lắng ta sẽ mất sức, ta sẽ thi triển pháp thuật để trấn áp phép lực, sẽ làm cho mưu kế của Hắc Khi Dạ không thực hiện được, cũng sẽ vì Cô Ngự Hàn mà trị tốt vết thương cho hắn."

"Nhưng mà........."

Trưởng lão cảm thấy không ổn, như vậy sẽ rất tiêu hao năng lượng, hắn sợ Bối Bối sẽ mất nhiều sức lực.

" Không sao đâu, cũng không phải có một mình ta, còn có một nhóm cục cưng hỗ trợ nữa."

Bối Bối cắt ngang lời nói của trưởng lão, sau đó cúi đầu nhẹ nhàng xoa bụng:

" Cục cưng, các con sẽ giúp đỡ mẫu thân đúng hay không?"

Nghe lời nói của nàng, trưởng lão hoàn toàn ngây người, hắn không dám tin đôi mắt trừng lớn, trong đáy mắt hiện lên kinh hỉ.

Hắn kích động đột nhiên đứng lên, đôi mắt sáng ngời như muốn rớt ra nhìn chằm chằm bụng của Bối Bối.

" Bối Bối tiểu thư, người nói.......người nói là người đang có thai?"

Bối Bối có chút ngượng ngùng gật đầu:

" Đúng vậy, ta cùng Cô Ngự Hàn có cục cưng, nhưng là cục cưng rất lợi hại, bọn chúng sẽ vận chuyển năng lượng cho ta, lúc ở nhân gian, chính cục cưng giúp ta đánh bại Ma Vương."

" Trời ạ, ta nhớ ra rồi, khó trách Bối Bối tiểu thư lần này trở về tinh thần sáng láng, nói như vậy......... pháp lực của Bối Bối tiểu thư đột nhiên thăng tiến là do đứa nhỏ giúp cơ thể mẹ! Tốt tốt phi thường tốt, lão phu muốn nhanh chóng tuyên bố tin tức tốt này, ha ha ha........"

Trưởng lão vui mừng đến nỗi ngay cả nếp nhăn trên mặt cũng đang cười, bởi vì cười mà râu ria cũng không ngừng rung động, bước chân nhẹ nhàng mà rời đi như muốn bay lên, có thể thấy được là hắn đang rất vui vẻ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.