Bóng đêm buông xuống, trên chiếc giường mềm mại, hồng xà và Bối Bối dính chặt vào nhau ngủ say.
Cảm giác bên người hô hấp thực đều, Bối Bối mới từ từ mắt, nhìn hồng xà ngủ say, tay nàng nhẹ nhàng xoa xoa cái trán của hắn.
“Cô Ngự Hàn, chàng ngoan ngoãn ngủ đi nha, ta rất nhanh sẽ trở lại. Nếu tỉnh lại mà không thấy ta, không thể tấn công người khác biết chưa, bằng không ta sẽ tức giận nga.”
Nàng cúi đầu khẽ nói, hôn lên trán hắn.
Sau đó thật cẩn thận xốc chăn bông lên, cố gắng không kinh động đến hắn, chậm rãi đi ra ngoài.
Xuống giường, nàng cẩn thận kéo chăn cho hắn kỹ càng.
Ngồi ở bên giường nhìn hắn một hồi lâu, thấy hắn không có dấu hiệu tỉnh dậy, nàng mới an tâm rời đi.
......
Một nơi khác trong cung điện, ánh nến trong phòng sáng lên.
Thương Tuyệt Lệ đứng lặng ở bên giường, nhìn sắc mặt tái nhợt của giai nhân, đáy mắt giấu không được nét đau lòng.
“Khả Y, nàng cảm thấy thế nào?”
Khả Y mỉm cười với hắn, sau đó nhắm mắt lặng im một chút.
Hồi lâu, nàng sợ hãi vươn tay nắm lấy tay hắn, đôi mắt trong suốt nhìn hắn.
“Ta không sao.”
Tay nàng mềm mại nhỏ bé nằm trong lòng bàn tay hắn, độ ấm tinh tế truyền đến, làm cho tim hắn đập mạnh không thể khống chế.
Hắn cầm bàn tay nhỏ bé của nàng, ngồi vào mép giường, dịu dàng nhìn chăm chú vào nàng:
“Khả Y, sắc mặt của nàng một chút huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002173/quyen-4-chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.