Những quả cầu nhỏ màu vàng óng ánh không ngừng mà tỏa sáng.
“Đại ca ca, phụ thân giống như rất đau đớn, chúng ta còn phải tiếp tục sao?”
Quả cần ánh sáng nhỏ Lão Tam không yên thu hồi một chút hào quang.
Lão Nhị lăn qua bắn vào lão Tam, giọng tức giận trẻ con trách cứ:
“Muội muội, đừng thu hồi năng lượng, bằng không mẫu thân sẽ bị thương.”
“Chúng ta phải tiếp tục nha, bằng không mẫu thân sẽ vì tiêu hao nhiều năng lượng sẽ lâm vào nguy hiểm.”
Giọng nói non nớt của Lão Đại rất nghiêm túc.
“Nhưng mà phụ thân giống như rất khó chịu......”
Lão Tam yếu ớt nói.
“Ngu ngốc, phụ thân Tiểu Hàn khổ sở, mẫu thân cũng rất khó chịu, muội lắng nghe một chút đi, lòng của mẫu thân đang nói cùng phụ thân Tiểu Hàn rằng mẫu thân cũng rất khó chịu.”
Lão Nhị lại bắn lão Tam.
“Nhị ca ca đừng đánh đầu người ta nữa, người ta cũng biết mẫu thân khổ sở trong lòng a, sợ sẽ làm phụ thân bị thương thôi, nếu pháp lực chúng ta tổn thương đến phụ thân, mẫu thân sẽ càng thêm đau lòng đó.”
Lão Tam ủy khuất vì ấm ức của chính mình.
“Được rồi, không cho phép hai người các ngươi lại phân tâm, tập trung tinh thần giúp mẫu thân.”
Lão Đại uy nghiêm giáo huấn.
“...... Vâng.”
Hai đứa nhỏ kinh sợ uy nghiêm đột nhiên của đại ca, ngoan ngoãn chấp nhận.
......
“Loảng xoảng -- xích xích xích......”
Hắc tinh ngọc bội nứt ra, hào quang bảy màu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002162/quyen-4-chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.