Bối Bối cảm thấy như được nằm trong một cái ấm lô thật to, cả người bị vây quanh bởi làn hơi ấm, cho dù ngủ say, nàng vẫn nhớ lại một mảng tuyết lạnh như băng, làm cho nàng không khỏi run lên.
" Ư......"
Trong vô thức, nàng ôm chặt chăn, cọ cọ, cảm giác thoải mái làm khoé môi của nàng cong lên.
Cô Ngự Hàn sủng nịnh nhìn dung nhan yêu kiều đang say ngủ của nàng, sau đó dùng ánh mắt bảo hạ nhân cầm chén thuốc đặt lên bàn rồi đi ra ngoài.
Nhìn bát thuốc đen tuyền, môi hắn hiện lên nụ cười xấu xa.
Đi đến bên giường ngồi xuống, ngón tay của hắn phủ nhẹ lên hai má nàng, nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng hắn cảm thấy không vui.
Nhẹ giọng gọi nàng dậy:
" Tiểu Bối Bối, mở mắt ra, uống thuốc."
Tiếng nói quen thuộc luẩn quẩn bên tai, kích thích thần kinh của nàng.
Đôi mày thanh tú khẽ nhíu lại, mí mắt giật giật, từ từ mở mắt ra.
Nàng mờ mịt nhìn trước mặt, không để ý thấy Cô Ngự Hàn ngồi ở bên cạnh.
Đầu giật bưng bưng làm nàng cảm thấy khó chịu.
" Ưhm.......Đau đầu quá!"
Nàng chớp đôi mi thanh tú cúi đầu rên rỉ một tiếng, lấy tay xoa xoa trán.
Một bàn tay phủ lên tay nàng, nhiệt độ ấm áp truyền tới, nàng nhíu nhíu đôi mắt, đầu óc mụ mị làm cho nàng phản ứng chậm chạp, nâng mắt nhìn xem là ai.
Hé ra khuôn mặt tuấn tú quen thuộc mơ mơ hồ hồ, nàng trừng mắt nhìn kỹ, rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002119/quyen-4-chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.