“Rầm rầm rầm...” Trên chiến trường không không ngừng bắn ra những tia sáng chói mắt, rơi xuống đất, dường như muốn đốt cháy sém cả đám cỏ hoang trên mặt đất.
Cô Ngự Hàn mạnh mẽ lưu loát cùng Hắc Khi Dạ so tài, con ngươi đen lạnh lùng nheo lại, bạc môi tuấn mỹ tựa nửa cánh hoa đào lỗi lạc gợi lên nụ cười âm nhu (nhẹ nhàng, tinh tế).
“Hắc Khi Dạ, ngươi nói ta trước tiên giết ngươi xong mới bổ ngực phá bụng lấy đi nội đan không thuộc về ngươi hay là cứ như vậy để ngươi sống sờ sờ nhìn ta như thế nào lấy đi chúng nó, cách nào có vẻ tốt hơn?”
Lời nói trào phúng mang theo ý cười trộn lẫn vào những tạp âm của trận chiến, nhưng lại đặc biệt rõ ràng, ít nhất Hắc Khi Dạ nghe được triệt triệt để để.
Hắn giận dữ hét lớn: “Cô Ngự Hàn, ngươi đừng đắc ý quá sớm!”
Ngay lúc đó, hắn nói ra một hơi thật sâu, đem toàn bộ năng lượng tập trung trong lòng bàn tay vung về hướng Cô Ngự Hàn.
Cô Ngự Hàn thản nhiên quét mắt sang Hắc Khi Dạ, tiếp tục cười mỉa: “Chỉ đến đó thôi sao? Xem ra ngươi quả thật không có thiên phú tu pháp (tu luyện pháp thuật),nếu không có nội đan của Lão Hắc Vương thêm một tên Hắc Khi Phong, ngươi làm sao mà chỉ có chút năng lượng như vậy?”
Nhẹ nhàng bay xa vài bước, con ngươi đen của hắn nặng nề nhìn Hắc Khi Dạ, bạc môi gợi lên một nụ cười khinh thường.
“A... Hắc Khi Dạ, xem ra ta còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002096/quyen-4-chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.