Trên thẩm đường của quan phủ, vị quan tuổi đã cao với chòm râu quai nón đang đẩy đẩy cặp kính đã rơi xuống sóng mũi, chớp chớp ánh mắt tinh tế.
“Dưới công đường người nào báo quan a?”
Béo thẩm thực tự mãn tiến lên một bước, dương cao giọng: “Đại nhân, là dân phụ muốn cáo quan.”
Ngay sau đó, ngón tay thũng béo chỉ vào mũi Bối Bối, lỗ mũi phun khí: “Muốn cáo.. nữ nhân dung túng để mặc con cái đi trộm cướp đáng khinh này.”
Bối Bối cau đôi mày thanh tú, ánh mắt thanh thanh nhìn ngón tay trước mắt, mới hé miệng, các cục cưng trong lòng bỗng nhiên bay ra ngoài.
Nàng sửng sốt, bồn chồn đưa tay muốn bắt chúng về, nhưng chỉ bắt trúng không khí.
“Cục cưng, các con muốn đi đâu, mau về bên mẫu thân.”
Nhưng Hoàng kim đản nghe lại như không nghe, vẫn hướng tới vị quan đang ngồi trên cao mà bay tới.
“A?” Quan binh cùng vị đại nhân kia trên thẩm đường đều có chút phản ứng không kịp nhìn ba quả Hoàng kim đản đột nhiên xông ra.
Chỉ chốc lát sau, ba quả Hoàng kim đản trước sau dừng trên bàn của quan đại nhân, hưng trí bừng bừng nhảy đông nhảy tây.
Tiểu công chúa ngừng trên một bên quan ấn (con dấu của quan),dạo qua một vòng ở chung quanh quan ấn, tiếng nói tràn ngập tò mò: “Ca ca, các huynh xem cái này, cùng cái kia của phụ thân bộ dạng có chút giống nha...Lão gia gia, đây là dùng để đóng trên giấy sao?”
Quan đại nhân dụi dụi mắt, xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002042/quyen-4-chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.