Hồng quang từ trong công đường bắn phụt ra ngoài, nhằm hướng lên trời.
Nhìn thấy một loại hồng quang kiểu độc nhất vô nhị, quan đại nhân rốt cục biết chính mình đã trọc tới người nào.
Hai chân hắn run run từ từ trượt xuống quỳ trên mặt đất, sau đó rất nhanh bò sát tới dưới chân Cô Ngự Hàn vẻ mặt cầu xin tha thứ: “Vương, xin tha mạng a, tiểu nhân không biết nàng là Vương hậu nương nương, tiểu nhân đã biết tội rồi......”
“Bang bang bang....” Quan đại nhân không ngừng dập đầu xuống đất.
Cô Ngự Hàn lạnh lùng hừ một tiếng: “Ngươi là đồ chết tiệt, là một tên cẩu quan!”
Đôi chân thon dài duỗi ra, liền đem tên quan đại nhân đang phủ phục dưới chân một cước đá bay, đau tới nỗi hắn hộc máu rên rỉ.
Ngay sau đó, Cô Ngự Hàn từng bước từng bước đi đến trước mặt Lâm bộ đầu, từ trên cao nhìn xuống Lâm bộ đầu đang quỳ gối trên mặt đất.
“Ngươi đả thương Vương hậu của ta, phải bị tội gì?”
Lâm bộ đầu càng thêm cúi thấp xuống, hai tay đem kiếm của mình dâng lên: “ Ty chức tội đáng chết vạn lần, thỉnh Vương xử lý.”
Cô Ngự Hàn mím môi, trong lòng bàn tay ngưng tụ hồng quang mãnh liệt: “Ngươi quả thật đáng chết!”
Tay phải giơ lên, năng lượng hùng hậu nhất thời vây quanh Lâm bộ đầu, đánh hắn văng đến bên cây cột to.
“Oành oành” Hai tiếng nổ lớn, Lâm bộ đầu bị đập mạnh vào cây cột, sau đó rơi trên mặt đất.
“Oẹ” Một ngụm máu tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002034/quyen-4-chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.