Trong không khí, tràn ngập mạch sóng tình đang chảy ngầm.
Bối Bối cảm thấy bản thân bất giác trở nên khẩn trương, bàn tay nhỏ bé nắm một mảnh sa mỏng, trong lòng bàn tay thấm chút mồ hôi.
Con ngươi linh động không chớp mắt mà nhìn Cô Ngự Hàn, nhìn hắn đối với mình lộ ra một nụ cười mị hoặc như mơ, một khí chất thanh nhã như ngọc, là quyến luyến mà nàng khắc sâu nhất.
Cô Ngự Hàn chậm rãi đi tới, giữa hai hàng lông mi ẩn chứa ánh sáng tựa mặt trời.
Nhìn hắn từng bước một đến gần, tim của Bối Bối đập cũng càng ngày càng nhanh hơn.
Đây là tâm tình của nữ nhi sắp gả đi sao? Nàng cũng không biết mình cũng có chung sự xấu hổ, thẹn thùng như vậy, nhưng loại cảm giác này thật tốt, ha...
Bắt được nụ cười như có như không bên môi nàng, hắn một phen ôm vòng eo nhỏ nhắn của nàng, ánh mắt sáng lạng nhìn chăm chú vào nàng: “Tiểu Bối Bối, nàng thật xinh đẹp!”
Đây đâu phải lần đầu tiên hắn nói nàng đẹp, nàng nhớ rõ ngay lần đầu tiên vận nữ trang khi xuyên qua cổ đại, hắn đã nói nàng xinh đẹp.
Nghĩ nghĩ, trong mắt Bối Bối pha một chút giảo hoạt: “Không xinh đẹp bằng chàng.”
Nghe vậy, Cô Ngự Hàn nhíu mày, sau đó còn thật sự lắc đầu, đầu ngón tay hơi cong nhẹ vuốt dọc mũi nàng: “Không phải đã nói với nàng không thể dùng từ xinh đẹp để hình dung ta sao, thật không nghe lời.”
“Nhưng chàng thật sự rất xinh đẹp nha, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002031/quyen-4-chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.