Trải qua sinh tử cùng nhau, tưởng rằng cuối cùng chúng ta đã thấy được vân khai kiến minh nguyệt(*),ta tưởng rằng chúng ta sẽ trở kết thành một đôi vợ chồng hạnh phúc
Nhưng,Tiểu Bối Bối của ta thế mà lại cự tuyệt lời cầu hôn của ta, lòng của ta…… đau đến rét run.
Ta từng nghĩ, có phải là ta đã đơn phương tình nguyện hay không, nàng có phải không yêu ta hay không, như ta đối nàng là thật lòng thật dạ nuông chiều nàng, có phải nuông chiều nàng đến hư luôn hay không, loại ý tưởng này vừa nháy mắt xuất hiện trong đầu ta, ta liền lập tức phủ định.
Tiểu Bối Bối mà ta yêu không phải nữ nhân ỷ được cưng chiều mà trở nên kiêu ngạo, nàng có lẽ chỉ là ỷ được cưng chiều mà muốn làm quái, cũng sẽ không làm ra chuyện làm cho ta đau lòng như vậy, khi cơ thể của ta không thể khống chế mà trở nên lạnh lẽo, ta nhìn thấy trong mắt nàng ẩn dấu đau lòng chợt lóe rồi biến mất.
Xót xa, đau lòng của nàng, đau khổ không cách nào nói ra lời nàng che giấu ở trong lòng.
Rốt cuộc là cái gì vây lấy bảo bối của ta, là cái gì làm cho nàng làm ngược tâm ý mà cự tuyệt cầu hôn của ta?
Ta muốn biết rõ ràng, sau đó nói cho nàng biết, cho dù trời có sụp xuống, cũng không cách nào thay đổi quyết tâm muốn cưới nàng của ta.
Khi dùng thôi miên pháp ta biết được chân tướng, biết bảo bối của ta thế nhưng một mình chấp nhận đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2002003/quyen-5-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.