Ánh trăng ở giữa tầng mây chậm rãi di động, đêm dần khuya.
Bối Bối từ trong lòng hắn đứng dậy đi đến bên cửa sổ, ngẩng đầu nhìn trong trời đêm từng bông tuyết trong suốt lóng lánh bay xuống, nàng bướng bỉnh vươn tay đến ngoài cửa sổ bắt lấy hạt tuyết.
Cái lạnh thấu tim lập tức xuyên thấu qua trong lòng bàn tay tràn về phía ngực, nàng lạnh run rẩy cười hì hì, quay đầu nhìn:“Cô Ngự Hàn, ta đột nhiên phát hiện một chuyện rất kì quái nha.”
Hắn một tay nâng đầu, nghiêng người mỉm cười nhíu mày:“Chuyện gì kỳ quái?”
Nàng nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó cảm thấy nghi hoặc:“Ta tới nơi này cũng hơn một năm rưỡi rồi, nơi này như thế nào lại luôn luôn có tuyết rơi nha? A…… Chẳng lẽ Xà giới chỉ có mùa đông không có mùa khác? Không phải chứ, cứ lạnh như thế, ta đây chẳng phải là thực đáng thương.”
Nghe được lời của nàng, hắn nhướng mi dương dương tự đắc, đưa ra một cánh tay vẫy nói:“Lại đây ở nơi này sẽ không lạnh.”
Nhìn khuôn ngực dày rộng của hắn mở rộng, thực có sức dụ hoặc, nàng từ chối một chút, cảm thấy vẫn là tìm hiểu được nghi vấn rồi nói sau.
“Chàng mau nói cho ta biết, có phải nơi này chỉ có mùa đông không có mùa khác hay không?” Nàng hỏi có chút khẩn trương, lại không có biện pháp, nàng sợ lạnh.
Cô Ngự Hàn có chút tiếc nuối thu tay lại, ôm không được giai nhân……
“Không phải, chỉ là nơi này thời gian mỗi mùa luân phiên không giống nhân gian, nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2001990/quyen-5-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.