Sáng sớm yên tĩnh, tiếng chim hót nghe vui tai.
Trong đình nghỉ mát ở ngự hoa viên, rèm mỏng nhẹ nhàng bay, dập dờn gợn sóng dịu dàng, làm nổi bật trăm hoa đua nở xung quanh lương đình, tình thơ ý hoạ không nói nên lời.
Thời khắc thanh thản dễ chịu, bị đánh gãy.
Anh Nhi theo từng bậc thang mà lên, đi đến trong đình nghỉ mát, nhẹ giọng bẩm báo với Bối Bối đang chợp mắt.
“Vương hậu nương nương, Liên Tâm cô nương cầu kiến.”
Đôi mi Bối Bối thanh tú giương lên, đồng thời đôi mắt cũng mở.
Nàng từ ghế quý phi ngồi dậy rất nhanh, ánh mắt lập tức liền xuyên thấu qua rèm mỏng chắn gió nhìn thấy Hoắc Liên Tâm đứng cách đình nghỉ mát không xa đang nhìn về phía bên này.
Nhìn vẻ mặt của Hoắc Liên Tâm, đang suy nghĩ một số chuyện gì.
Bối Bối suy nghĩ, mỗi lần nhìn thấy Hoắc Liên Tâm nàng ta tỏa ra ý rõ ràng là ghen tỵ, giống như nàng là người thứ ba đoạt mất nam nhân của nàng ta, thật sự là làm cho người ta không nói được lời nào, cho nên nàng vẫn lười giao tiếp với Hoắc Liên Tâm.
Không thể tưởng được nàng muốn tránh không để ý tới, ngược lại làm cho Hoắc Liên Tâm tự mình tìm đến cửa.
Tuy rằng không muốn gặp Hoắc Liên Tâm, nhưng bây giờ nàng là Vương hậu Xích Diễm quốc, không thể làm cho Cô Ngự Hàn mất mặt, dù sao người tới là khách.
Suy nghĩ nhiều lần, Bối Bối bất đắc dĩ than nhẹ, sau đó đứng lên:“Anh Nhi, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2001982/quyen-5-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.