Hắc Khi Phong quay lung đứng bên cửa sổ, ánh mắt nhìn về phía bầu trời xa xa, suy nhĩ cũng trôi dạt về nơ xa xăm.
Ngự y tiến vào cung kính: “ Vương.”
Nghe thấy tiếng nói Hắc Khi Phong xoay người lại, con ngươi đen chăm chú nhìn ngự ý: “ Vết thương ở chân của công chúa đã hồi phục rất tốt đúng không?”
“Đúng vậy, vết thương ở cân của công chúa đã khỏi hẳn.”
Nghe vậy, khóe môi của Hắc Khi Phong giật giật, muốn nói lại thôi, cuồi cùng thản nhiên xua tay: “ Được rồi, ngươi lui xuống trước đi.”
Ngự y nhìn Hắc Khi Phong một hồi lâu, mới bất đắc dĩ lui ra: “Thần cáo từ!”
Thấy ngự y đi rồi, Hắc Khi Phong đứng bên cửa sổ trầm ngâm, trong lòng phiền chán không thôi.
Hắn nên đi gặp nàng hay không? Hay là để cho nàng không vuống bận cứ như vậy mà rời Hắc Phong quốc?
Nhưng mà, nàng là công chúa của Xích Diễm quốc, dựa theo nghi lễ hắn phải đi tiễn nàng.
Đúng vậy, chỉ là đi đưa tiễn…
Giống như vì hành động của mình đã tìm được lý do hợp lý, trong lòng đang buồn bực như bừng tỉnh ngộ.
Cuối cùng, hắn khoan thai bước ra ngoài, nhắm thẳng nơi ở của Huyền Trữ.
…
Huyền Trữ bận rộn thu dọn hành lý của mình, trong tẩm cung đi tới đi lui.
Tiểu Tiểu nhắm mắt theo đuôi ở phía sau, rất là sốt ruột: “Công chúa, người thật sự phải về Xích Diễm quốc sao? Người không muốn theo đuổi Hắc Vương nữa sao? Công chúa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2001937/quyen-6-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.