Lại một lần nữa, bọn họ đi tới bên dòng suối.
Thấy ánh mắt hắn hướng về dòng suối trước mặt, nhìn qua nhìn lại, Huyên Trữ đối với hành động này cảm thấy khó hiểu.
Nghiêng đầu nhìn hắn: “Hắc Khi Phong, chàng dẫn ta tới nơi này làm cái gì?
Hắc Khi Phong đáp lại nàng bằng một cái cười thần bí, trong chớp mắt đã xoay người đến một bãi cỏ, cầm lấy một cái túi bằng vải bố.
Hắn mở cái túi, bên trong liền lộ ra các hạt gạo trắng ngời.
Huyên Trữ vẫn không hiểu nguyên do: “Chàng lấy gạo tới đây để vo sao? Không phải chàng muốn ta đi theo để nói chuyện sao? Chẳng lẽ muốn ta đến giúp ta giúp chàng vo gạo?
Nói xong, nàng đột nhiên lại cảm thấy ý nghĩ của chính mình có chút buồn cười.
Như thế nào một chút gạo cũng cần nàng phải giúp? Không cần.
Cảm thấy suy đoán của mình thật ngây thơ khiến nàng không nhịn được mỉm cười.
Hắn cũng cảm thấy buồn cười mà lắc đầu: “Không phải. Số gạo này không phải lấy từ trong hang động mang ra mà là ta vớt ra từng chút từng chút từ dòng nước suối.”
“A? trong dòng suối này có gạo? “Huyên Trữ cảm thấy ngạc nhiên.
“Đúng vậy, đây là chuyện mà ta muốn nói với nàng.”
Hắn dọc theo dòng suối nhỏ đi lên, ý bảo nàng đi cùng.
“Ta phát hiện trong dòng suối nhỏ có hạt gạo chắc từ thượng nguồn chảy xuống, mới đầu ta còn tưởng là do người từng ở hang động còn lưu lại, nhưng sau này chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2001913/quyen-6-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.