Hắc Khi Phong mau che dấu sự khó chịu vừa rồi, hắn cầm tay nàng: “Sao tỉnh rồi, đêm đã khuya, ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ đi.”
“Nhưng mà…” Nàng nhăn mày, cảm thấy hắn không thoải mái, nhưng lại nói không ra nguyên cớ.
Hắn đưa tay để trên môi nàng: “Hưm… Nàng cũng nên ngủ rồi, giấc ngủ không đủ sẽ không tốt cho sức khỏe.”
Huyên Trữ đảo tay cầm tay hắn, không biết vì sao, nàng theo bản năng không muốn tiếp tục hỏi nữa, bởi vì nàng trực giác mình sẽ không thích đáp án tiếp đó.
Vì thế, nàng buông tay hắn ra: “Vậy chàng cũng đi ngủ đi, bây giờ đã khuya, ta sợ ta ngày mai dậy không nổi, ngày mai chàng gọi ta dậy được không, như vậy chúng ta mới có thể sớm khởi hành rời khỏi.”
“Được, nàng ngoan ngoãn ngủ đi, ngày mai ta sẽ gọi nàng.” Hắc Khi Phong đắp chăn cho nàng, nhìn nàng nhắm mắt lại, nhưng không rời đi, hắn vẫn đang nắm lấy tay nàng.
Trong chốc lát sau, Huyên Trữ phát hiện hắn vẫn chưa đi, vì thế nàng mở mắt nghi hoặc nhìn hắn.
“Ta chờ nàng ngủ rồi sẽ đi, nàng mau nhắm mắt lại ngủ.” Hắn ôn nhu mệnh lệnh.
Sở dĩ hắn ở lại là vì hắn biết chuyện vừa rồi vẫn còn quấy nhiễu nàng, nếu lúc này hắn rời đi nàng khẳng định sẽ không ngủ được, hắn hy vọng nàng ngủ một cách thanh thản.
Hơi ấm trong lòng bàn tay của hắn truyền đến từng trận nhiệt khí rất thoải mái, Huyên Trữ trong hơi ấm của hắn rốt cuộc chậm rãi tiến vào mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2001907/quyen-6-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.