Đôi môi mềm ấm áp của hắn tùy ý dao động trên cánh môi mềm mại của nàng, mang theo biết bao nhu tình cùng mị hoặc.
Rồi sau đó hắn bắt đầu vội vàng xâm chiếm hương vị đàn hương ngọt ngào của nàng, bá đạo gợi mở cái miệng nhỏ nhắn non mềm, hai người hỗn loạn cùng dồn dập mang theo tiếng thở dốc liên tiếp.
Tại sao hắn đột nhiên trở nên…….Rất nhiệt tình, làm nàng có chút chống đỡ không nổi……
“Phong, ta…..”
“Hưm……Đừng nói gì cả.” Hắn hôn liên tục không ngừng, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt.
Nàng thở hổn hển, bàn tay bé nhỏ run rẩy nắm chặt tấm chăn trên giường, hiện ra một ít nếp nhăn trên chăn, đầu ngón tay sớm đã trắng bệch.
“Phong, chúng ta có thể động phòng hoa chúc chậm một chút có được không?”Huyên Trữ cố mở miệng, âm thanh run rẩy, mang theo một tia cầu xin.
Hắn quá cuồng dã, làm cho nàng cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.
Lý trí nói cho nàng biết, có thể ở chỗ nào đó xuất hiện vấn đề.
Nhưng mà, nàng còn chưa kịp giãy ra, giây tiếp theo, cánh môi của nàng lại bị hắn hung hăng xâm chiếm lấp kín, cảm giác ấm áp ướt át đột kích nàng, lấp tức cảm giác ấm áp, an tâm đều xuyên thấu toàn bộ thân thể mềm mại của nàng…….
Đôi môi ẩm ướt nhẹ nhàng vuốt ve vành tai mẫn cảm của nàng, hơi thở nam tính chỉ thuộc về riêng hắn như thổi vào bên tai nàng, làm nàng cảm thấy như có một luồng nhiệt nóng đang dâng lên, lấp tức thân thể khô nóng làm nàng khó nhịn cả người đẫm ướt mồ hôi.
“A…….” Thân hình nhỏ bé yêu kiều run rẩy, nhịn không được rên rỉ ra tiếng, nàng chưa từng trải qua loại cảm giác này……. Rất xa lạ, nhưng cũng rất……ấm áp.
“Đẹp quá!” Ánh mắt Hắc Khi Phong như mê muội, nhu tình nhìn nàng nằm trong lòng, Huyên nhi của hắn đêm nay rất xinh đẹp, rất mê người.
Trong đam mê, hắn say sưa hưởng thụ tư vị ngọt ngào của nàng, giống như bộ lông thiên nga làm người ta thoải mái mềm mại như nhung, lại càng giống hương vị mê người của rượu trái cây……Mùi thơm quyến rũ say lòng người.
Hai bàn tay vuốt ve phần eo nhỏ làm người ta mất hồn kia rồi một đường đi thẳng xuống dưới.
Hô hấp càng ngày càng dồn dập, cũng càng ngày càng hỗn loạn. Thân hình kiều nhỏ đang căng thẳng đột nhiên run lên, đôi tay nhỏ bé không tự giác nắm chặt, nàng cắn chặt cánh môi, trong lòng một trận co rút, rung động đến tận tâm can, đôi mắt mờ hơi nước nhắm chặt, cảm giác xa lạ làm cho nàng không ngừng đi đến biên giới của sự tan vỡ……Ý thức của nàng từ từ bị nhiệt tình của hắn làm cho dần dần hoà tan……..
Nàng yêu hắn, cho nên…….Nàng thật sự nguyện ý hiến dâng cho hắn, cho hắn sở hữu hết thảy của nàng, ở tình huống nào cũng đều nguyện ý.
Qua đêm nay, bọn họ chính thức là phu thê.
Tình cảm xúc động đong đầy trong lòng, hơi nóng tràn lên khoé mắt, đôi mắt nàng trở nên mờ mịt, giọt nước mắt hạnh phúc chảy ra.
Đôi môi ẩm ướt run run yêu thương hôn lên lệ quang của nàng, rồi theo chiếc cổ trắng nõn của nàng hôn xuống, mơn trớn bờ vai trắng nõn khiêu gợi, từ từ đi xuống nữa……
Hắn luôn luôn cố gắng nhẫn nại…….
Toàn thân nhiệt huyết sớm sôi trào đến điểm cao nhất, trên người mỗi một tế bào như đang gào thét.
Nhưng mà, hắn không dám dễ dàng có được nàng, bởi vì, hắn sợ mình không cẩn thận, sẽ làm đau thê tử bảo bối mà hắn yêu thương nhất.
Nàng là thê tử của hắn…
Hắn muốn đợi đến khi nàng thật thích ứng, chờ tim cùng thân nàng hoàn toàn đón nhận hắn, cho dù trong cơ thể hắn như có một cổ quỷ dị đang tăng vọt lên muốn che lấp lý trí của hắn.
Hắn muốn nàng, thật sự rất muốn rất muốn………
“Nàng có sợ không?” Hắn nhịn xuống sự đau đớn của ngọn lửa ham muốn, thương xót hôn lên trán của nàng, toàn thân lại sớm nóng cháy khó nhịn.
Huyên Trữ ngấn lệ nhìn dáng vẻ hơi say tình của hắn, lắc đầu, nàng không sợ!
Rụt rè nâng tay lên, gắt gao bám chặt bờ vai hắn, chủ động nhẹ nhàng hôn lên cánh môi ấm áp của hắn, khóe môi nở ra nụ cười nhạt hạnh phúc nhất thế gian.
Động tình, mà mê người!
“Ta không sợ!” Nàng nhẹ nhàng đáp ứng, cho dù là đau, nhưng cũng là nỗi đau khắc cốt ghi tâm!
Được nàng cho phép, dục hoả đang ẩn nhẫn nhất thời tuôn trào như dòng thác lũ tràn qua đê.
“A…….”Huyên Trữ kêu rên ra tiếng, hít một ngụm khí lạnh, toàn thân nhất thời vô lực.
“Đau……”Thật sự rất đau! Hàm răng cắn chặt đôi môi anh đào đang tái nhợt, trên trán ướt đẫm mồ hôi lạnh.
“Huyên nhi, kiên nhẫn một chút, rất nhanh sẽ hết đau, ngoan.”
Hắn cúi người xuống, triền miên hôn nàng, thư giãn thân thể mềm mại của nàng bởi vì đau đớn mà căng thẳng lên.
Bóng đêm càng thêm mê người, động tình, trong thế giới của tình nhân……..
………….
Sáng sớm, Huyên Trữ chỉ cảm thấy cả người xương sống thắt lưng đều đau nhức.
Trong lúc còn đang mơ màng trong giấc mộng, nàng rên rỉ ra tiếng, sau đó chuyển thân mình tiếp tục ngủ.
Cảm giác trên giường có một cái gối ôm ấm áp, nàng vòng tay ôm lấy, còn đem mặt cọ cọ vào.
Chỉ là, khi nàng có chút giật mình muốn cử động, liền cảm thấy rất không thoải mái, toàn thân đều đau nhức.
Lúc này, nàng nhịn không được hai hàng lông mày nhăn lại, nét mặt cũng rất khổ sở.
Một bàn tay to lớn ấm áp xoa xoa hai má nàng, ngón tay có chút thô ráp đồng thời vuốt nhẹ mi tâm của nàng, nhẹ nhàng mà vỗ về, thực thoải mái.
Mí mắt nàng nhướng lên, chậm rãi mở đôi mắt còn ngái ngủ. Nét mặt tuấn tú quen thuộc luôn làm nàng động tâm đã gần trước mặt, nụ cười rạng rỡ của nàng đón chào hắn “Tướng công, chúng ta thật sự đã là phu thê rồi.”
Hắn một tay ôm chặt lấy nàng, tay kia giúp nàng xoa bóp, làm cho thân thể đang không được khỏe của nàng cảm thấy thoải mái hơn.
“Đúng, chúng ta đã là phu thê rồi, nàng chính là thê tử của ta.” Hắn mỉm cười nhìn nàng.
Bàn tay xoa bóp tới bả vai của nàng, như rất có lỗi nói: “Huyên nhi, tối hôm qua ta đã làm nàng đau.”
Tối hôm qua, hắn chỉ cảm thấy cả người bốc hoả, trong cơ thể hừng hực lửa nóng, muốn nàng một lần lại một lần vẫn không thể giải trừ được hết những dòng nhiệt lưu.
Hạ mí mắt, hắn cảm thấy có chút kỳ quái, nếu hắn đoán không lầm, trong rượu giao bôi hắn uống tối hôm qua có thể có chứa tác dụng giục tình.
Huyên Trữ ngẩng mặt liếc hắn một cái, há miệng cắn nhẹ bờ vai hắn, dịu dàng nói: “Chàng tối hôm qua cũng không cần biết người ta có mệt hay không mệt cứ quấn quít ta cả đêm, một chút cũng không biết chăm sóc người ta.”
Nói xong, khuôn mặt nàng lập tức bị che kín bởi rặng mây hồng, đỏ bừng trong sáng.
Bạc môi của hắn nhếch lên, hưởng thụ nhìn nàng biểu lộ ra thẹn thùng.
Tiếp theo, thần sắc của hắn hơi nghiêm túc hỏi nàng: “Huyên nhi, tối hôm qua chúng ta uống rượu giao bôi, nàng đã dùng loại trái cây nào làm rượu?”
“Ừ, là một loại trái cây màu đo đỏ, ta nếm thử một chút cảm thấy nó giống hương vị của rượu……..Sao chàng lại hỏi vấn đề này?”
Hắn hôn nhẹ lên chóp mũi của nàng: “Ta nghĩ, tối hôm qua ta say mê như vậy, là do tác dụng của nước trái cây mà nàng cho ta uống, ta nghĩ nàng đã hái phải trái cây tên là Thôi Tình Quả [1], loại trái cây này toàn thân màu đỏ, bình thường mọc trên vách đá núi, chỉ có tác dụng đối với hùng xà [2].”
“A, cho nên tối hôm qua chàng mới như vậy…….”
Huyên Trữ nói được một nửa, xấu hổ đến nỗi toàn thân đều ửng hồng, thì ra chính do nàng tự mình đưa đến tai họa này.
Hai tay ôm lấy khuôn mặt đỏ bừng, nhìn hắn đang tươi cười vui sướng, nàng bực mình chu miệng lên hờn dỗi.
“Rõ ràng là trước kia thường thường toàn là chàng đỏ mặt, hiện tại vì sao mà chàng không có đỏ mặt.”
“Bởi vì, nàng đã là thê tử của ta, cho nên ta chạm vào nàng là lẽ đương nhiên, không cần phải xấu hổ đỏ mặt.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]