Sau khi ý thức được mình nói cái gì, Hắc Khi Phong muốn thu hồi lời nói đã không còn kịp rồi.
Dưới ánh mắt không dám tin của nàng, hắn có chút xấu hổ hắng giọng.
“Khụ… Ta là nói nếu thân thể ngươi không khỏe thì không cần phải mệt nhọc.”
Nói xong, khuôn mặt tuấn tú của hắn xông lên vẻ ửng đỏ đột ngột.
Hắn rốt cuộc là đang nói cái gì, quỳ gối hành lễ hẳn là không quá mệt nhọc.
Có lẽ là cảm giác được lời nói mình quá gượng ép, mắt hắn không dám nhìn nàng nữa.
Nhưng mà, Huyên Trữ lại nở nụ cười.
Những ngày này, cuối cùng nàng lại có thể cảm thụ cảm giác cười thật lòng rồi.
Mặc kệ hắn vì sao đột nhiên lại nói như vậy với một người thân phận không rõ ràng này, nhưng mà, giờ khắc này, nhìn mặt hắn phiếm hồng, nàng tựa hồ lại thấy được ngày xưa người luôn thương yêu nàng hết mực… Tướng công.
Có loại cảm giác muốn khóc.
Bao nhiêu là ước muốn được nhào vào lòng hắn như lúc trước, ỷ lại vào hắn, làm nũng với hắn.
Hít sâu lần nữa, nàng thật vất vả mới áp chế được cỗ mãnh liệt dưới đáy lòng cơ hồ sắp bao phủ nỗi xúc động trong lý trí.
Không thể gần hắn thêm nữa, tuyệt đối không thể.
Đáy lòng nàng không ngừng nhắc nhở bản thân.
“Nô tỳ hành lễ với Vương là lẽ thường, Vương quan tâm đến tình trạng sức khỏe của nô tỳ như vậy, nô tỳ cảm tạ long ân sâu sắc.”
Nàng buộc mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2001853/quyen-6-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.