Dần dần, khoảng cách giữa bọn họ càng xa, chỉ còn lại một chút huyên náo vang vọng.
Thẳng đến khi bên tai không còn tiếng vó ngựa, bước chân của Huyên Trữ mới ngừng lại.
Nàng không quay đầu, chỉ yên lặng đứng, gió bụi cuốn lên, khoé mắt nàng rơi ra một giọt nước mắt, giọt lệ trong suốt phiêu tán trong gió.
Một lát sau, nàng lại tiếp tục bước đi về phía trước.
“Đát đát đát… Ngự… ” Hắc Khi Phong đột nhiên ngừng lại.
Có một giác quan làm cho hắn quay đầu thật nhanh nhìn xa xa về phía đám người, con ngươi đen theo bản năng tìm kiếm trong đám đông.
Nàng… Có thể ở nơi này hay không?
Nhưng mà, cũng ngay tại thời khắc đó, thân ảnh Huyên Trữ biến mất ở chỗ rẽ.
Lôi Mông nghi hoặc đánh ngựa lại gần: “Vương, có chuyện gì vậy?”
Hắc Khi Phong có chút thất vọng thu hồi tầm mắt: “Không có gì, ngươi tiếp tục dẫn đường cho ta đến thôn trang nhỏ kia tìm người nhà Vương đại thúc.”
“Vâng.” Lôi Mông lập tức giục ngựa phi thật nhanh.
Đội kỵ mã oanh oanh liệt liệt rốt cuộc chậm rãi biến mất ở cuối con phố dài.
…
Đoàn người đi vào bên trong thôn nhỏ, bước chân Hắc Khi Phong vội vàng đi theo Lôi Mông dẫn đường.
Chỉ trong chốc lát, bọn họ liền đi đến trước cửa nhà Vương đại thúc.
“Ủa? Ngươi không phải là Phong công tử sao?” Vương đại thẩm đang phơi thóc ngoài sân, nhìn Hắc Khi Phong mặc một thân áo gấm đẹp đẽ sang trọng, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2001840/quyen-6-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.