Bên cửa vang lên tiếng bước chân.
Huyên Trữ vừa kích động vừa chờ mong gắt gao nhìn chằm chằm cửa.
Một lát, Hắc Khi Phong dẫn đầu đi vào, đi theo phía sau là Cô Ngự Hàn cùng Bối Bối hai người.
Nhưng mà, ánh mắt nàng nhịn không được lưu lại tại vết bầm trên mặt hắn thêm chốc lát.
Ngay vào lúc này, Cô Ngự Hàn mở miệng kêu nàng: “Huyên Trữ.”
“Vương huynh, tẩu tử, hai người đã đến rồi.” Gương mặt tái nhợt của Huyên Trữ nở nụ cười tươi tắn thỏa mãn, hoàn toàn đã quên béng thân thể của mình lại muốn xuống giường.
Hắc Khi Phong kinh hồn táng đảm vội vàng phi thân đi qua chặn nàng lại: “Huyên nhi, cẩn thận vết thương của nàng.”
Lời nhắc nhở của hắn rất khẩn trương, tiếng nói bao trùm sự vô lực.
Huyên Trữ gật đầu loạn xạ tỏ vẻ đã nghe được, nhưng tầm mắt vẫn thủy chung dừng trên người Cô Ngự Hàn cùng Bối Bối.
“Huyên Trữ, muội làm sao lại biến mình thành như vậy?” Cô Ngự Hàn đi theo, rất không khách khí mà ngăn bàn tay đang đỡ nàng của Hắc Khi Phong.
Hắc Khi Phong bị đẩy ra, có chút ảm đạm đứng ở một bên.
Bối Bối đi đến bên người hắn, thấp giọng nói: “Ngươi đừng trách hắn.”
“Ta không trách.” Hắn nhẹ giọng trả lời, đôi mắt đen khóa trụ khuôn mặt của nàng.
Thật lâu thật lâu rồi không thấy nàng, lần nữa gặp lại, tâm tình của hắn thật phức tạp.
Nàng trở nên thành thục hơn, cả người phát ra kiều thái hạnh phúc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2001830/quyen-6-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.