Màn đêm buông xuống, bóng đêm sáng tỏ, hương hoa rất thơm.
Bối Bối dò dẫm đi vào đại sảnh, thấy Cô Ngự Hàn đang cùng Thương Tuyệt Lệ nói cái gì đó, nàng lùi lại, chờ đợi…
Thật vất vả đợi đến lúc Thương Tuyệt Lệ rời đi, Bối Bối cười híp mắt đi vào: “Cô Ngự Hàn, ta tới hầu hạ ngươi đi ngủ.”
Cô Ngự Hàn giả vờ kinh ngạc: “Rốt cục nhớ ra ta là chủ nhân của ngươi sao? Ta đây là một chủ nhân mà cả ngày tìm không được người hầu của bản thân nha!”
“Ha hả a… Ta đây không phải tới rồi sao? Vương ngài tha thứ ta đi, ta cam đoan chiều nay sẽ hầu hạ ngài.” Bối Bối cười ha ha, vừa cúi người vừa khoát tay thỉnh tội.
Hắn gõ đầu của nàng: “Ngươi cũng thật lắm trò.”
“Vương, mời.” Bối Bối cố chịu đau, nói rất ra vẻ.
Điều này làm Cô Ngự Hàn cảm giác được có gì đó kỳ quặc, hắn nhìn nàng chăm chú trong chốc lát, môi nhướng lên khinh bạc: ” Đi thôi.”
Hắn bắt đầu chờ mong tiểu nữ nhân này tới cùng muốn làm gì, đã vậy còn bày trò lễ nghĩa nữa chứ.
Bối Bối thấy hắn dẫn đầu đi về hướng tẩm cung, cười gian xảo mấy tiếng, để cho ngươi phun máu mũi, để cho ngươi chịu đủ ân ái của mỹ nhân!
…
Đi vào tẩm cung, Cô Ngự Hàn bị cảnh tượng trang hoàng trước mắt làm cho choáng váng, thoáng cái, tẩm cung của hắn như thế nào trở nên hữu tình như vậy? Trên trần nhà sa mỏng phất phới, đèn dạ minh cũng không giống như bình thường, mà tỏa ra ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/147654/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.