Bối Bối chạy trốn ngay cả hô hấp cũng không dám, thủy chung không có cách thoát khỏi truy đuổi của hồng xà, dùng từ “truy đuổi” tuyệt không quá!
Không biết tại sao, nàng mơ hồ cảm giác được hồng xà này đáng lẽ đã sớm đuổi kịp nàng mới đúng, nhưng vẫn duy trì khoảng cách nhất định theo sau nàng, giống như là… đang cố ý trêu cợt nàng.
Có khả năng sao? Rắn cũng sẽ trêu cợt người? Thật không thể tưởng tượng nổi!
Không biết chạy bao lâu, nàng rốt cục vô phương chống đỡ, đôi chân mềm nhũn, té ngã trên tuyết, sợ hãi quay đầu nhìn lại? Gì? Con rắn kia thế nào cũng dừng lại?
Cô Ngự Hàn thả lỏng đuôi, nhìn phía trước cái…tiểu nữ nhân kia té ngã cũng bộ dạng vụng về như vậy, tràn ngập vui vẻ, thật là tiểu nữ nhân vụng về, bất quá tư thế té ngã cũng thật khả ái, xem tứ chi nàng giãy dụa, bộ dáng giống như gấu mèo rơi xuống đất.
Bối Bối trợn to đôi mắt, nàng hoa mắt phải không, dĩ nhiên cảm giác được con cự xà kia đang cười, hơn nữa là cái kiểu cười này, y hệt như điệu cười của bọn tiểu nhân đắc ý. Nhìn nó ở cách đó không xa buông lỏng cái đuôi, bộ dáng ưu nhã nhởn nhơ, trong lòng Bối Bối tức thì dâng lên một cơn giận không biết tên, nàng khẳng định con rắn này cố ý coi nàng là chuyện cười!
“Uy! Ngươi muốn ăn muốn giết cứ lại đây, ta Tô Bối Bối nhận thức được, bất quá ta phải nói cho ngươi, ta thành quỷ cũng sẽ không buông tha cho ngươi, đến lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/147630/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.