Ôm Diệp Vũ Khuynh, Khải Dực nhanh chóng đi về tẩm cung của mình, thoáng nhìn thấy Tây Mông đứng ở phía cửa, lậy tức gọi anh nhưng vẫn bước đi không dừng lại mà càng nhanh hơn. 
“Dực, ngươi đem hắn để ở trên giường trước đi.” 
Khải Dực định làm theo lời của Tây Mông đem Diệp Vũ Khuynh lên giường, nhưng laị bị một đôi tay gắt gao nắm lấy vạt áo, nhìn lại thấy người trong lòng ngực cặp mắt lưng tròng tràn đầy nước mắt, đau lòng hôn lên trán tiểu gia hỏa kia một cái. 
“Tây Mông, cứ như vậy mà kiểm tra đi.” Ôm chặt thân hình gầy yếu trong lòng ngực , Khải Dực nói. 
Thấy Khải Dực vẫn không buông mình ra , Diệp Vũ Khuynh mới an tâm dựa vào ***g ngực rộng lớn , chính là cảm thấy bụng vẫn còn đau nên làm cho hắn mặt nhăn khẩn mày. 
“Ừ.” 
Tây Mông nhìn những hành động của Khải Dực và Diệp Vũ Khuynh khóe miệng không khỏi tươi cười , xem ra những lời tiểu tử Lôi MÔng nói đều là sự thật . Từ đầu , anh vẫn không thể nào tin đó là sự thật , dù sao lúc đó cũng không tận mắt nhìn thấy , bất quá. . .Hiện giờ đã biết đó hoàn toàn là sự thật. 
Nghe thấy lời nói của Khải Dực , Tây Mông hướng phía giường đi tới , bất quá càng tiếp cận y , anh có cảm giác hơi thở không bình thường .Theo Khải Dực đi ngang qua anh, anh cũng đã có một một cổ hơi thở ẩn ẩn dao động , bất quá thời gian quá ngắn anh cũng không để ý lắm .Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-ky-truyen/131125/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.