Luôn đedọa người ta, haizz! Vũ Lâm co lại bả vai quyết định hỏi tiếp vấn đề, “Tạisao...... đám người đó ghét ta? Còn nữa...... tại sao ngài nói ta...... từnggiết ngài một lần? Ta không hiểu.”
Nói tớiđây ngọn lửa trong mắt hắn nhất thời chuyển sang lạnh lùng, “Nàng không nhớ ?”
“Nhớcái gì?” Nàng vẫn không hiểu ra sao.
“Nămnàng tám tuổi ở miếu xà vương đã xảy ra chuyện gì.”
“Ngài......”Nàng thoáng cái lạnh cả sống lưng, “Ngài chính là con rắn đó?”
Bàn taycủa Từ Chấn đặt lên cổ nàng, không biết muốn hay không muốn giết nàng, cảm xúclành lạnh làm cho nàng khẽ run.
“Đúngvậy, lúc ấy ta đang tu luyện linh châu thấy nàng ngủ dưới tàng cây, ta chỉ khẽhôn nàng một cái, sau đó đã chết trong tay nàng.”
Hắnvươn đầu lưỡi rất nhẹ rất nhẹ liếm lên môi nàng.
Vũ Lâmcả người cứng ngắc, nàng nhận ra nụ hôn này, quả thật là nụ hôn đầu tiên củanàng!
“Ta......Ta thật sự đã giết ngài? Vậy ngài…tại sao còn ở nơi này?” Cho dù nói lắp nàngvẫn muốn hỏi rõ ràng.
“Nànggiết chính là thân rắn của ta, Nhan Thán Sinh, Lâm Minh Hiên cùng Kha Hân Khởiđều nhìn thấy, cũng may bọn họ đúng lúc dùng linh châu vẫn chưa luyện xong cứulại hình người của ta, nhưng từ đó về sau ta chỉ có thể xuất hiện trong đêm tối,không thể trực tiếp nhìn ánh mặt trời, nếu không trong vòng ba ngày sẽ hóathành tro.”
Khótrách hắn chỉ xuất hiện vào ban đêm, khó trách bức màn lại dày đến thế, cũngkhó trách mọi người đều dùng ánh mắt cừu hận nhìn nàng!
“Ngài…ngài hận ta không?” Nàng run rẩy hỏi rồi lại sợ hãi nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-hon-tan-nuong/1534285/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.