“Thíchkhông?”
“Thích......”
“Muốnta sao?”
“Muốnchàng......”
“Ngoan.”
Trảiqua trận mây mưa Vũ Lâm rúc vào trong ngực Từ Chấn, toàn thân mệt mỏi đầuchoáng váng chỉ có thể nhẹ nhàng điều chỉnh hô hấp, rốt cuộc không thể bướngbỉnh hoặc che giấu trước mặt hắn.
Tất cảtâm sự của nàng đều bị hắn bức cung ra nhưng hắn cái gì cũng không thổ lộ, đâylà một cuộc thẩm vấn rất không công bằng tuy trong lòng nàng hiểu không thểthay đổi chuyện gì.
Tất cảcủa nàng thuộc về hắn, vậy còn hắn? Hắn thì sao ?Haizz...... Về phần Từ Chấnbởi vì nghe được lời mình muốn nghe! Vì thế hài lòng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắnphiếm hồng“Nàng mệt sao?”
“Mệt......”Chỉ mỗi chữ này căn bản không thể hình dung cảm giác của nàng, nàng cảm thấythân thể dường như tan ra.
Trongmắt hắn có nét cười, nhìn biểu tình trên mặt nàng vừa đau lòng vừa đáng yêu,“Làm thêm vài lần từ từ sẽ quen .”
Làmthêm vài lần? Vũ Lâm mở to hai mắt nhìn, hoài nghi có phải bản thân nghe lầm ?
“Saunày chỉ cần nằm trên gấm xà thần, chúng ta phải làm giống như vừa rồi vậy, đãhiểu chưa?”
Hắn lấyngón tay điểm điểm chóp mũi xinh đẹp của nàng.
“Trời......”Nàng ngay cả thở dài cũng chỉ có thể thầm lặng, nàng mệt mỏi hỏi:“...... tạisao?”
“Khôngvì sao, đây là vận mệnh của nàng.” Hắn ấn nụ hôn xuống môi nàng.
“Vậnmệnh?” Nàng lại càng không hiểu được ý hai chữ này “Nhưng ta không muốn......Thân là nô lệ đã rất đáng thương, nếu trở thành đồ chơi thì thật đáng buồn......“Nàng dám không muốn? Ta thật ăn nàng đó!” Giọng nói hắn lập tức chuyểnsang uy hiếp, ánh mắt lạnh lẻo đủ để đông lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-hon-tan-nuong/1534283/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.