Chương trước
Chương sau
NhanThán Sinh và Lâm Phó Tướng sau khi xúc động hai mắt cùng nhau nhìn sang Vũ Lâm,trong mắt không còn hoài nghi cùng bài xích ngược lại lóe tia khẳng định cùngtán thưởng.
“Cólẽ...... Nàng chính là người chúng ta hy vọng, ngoạitrừ nàng sẽ không có người…làm ra kỳ tích như vậy.”
“Có thểtrải qua nhiều cửa ải, ta thừa nhận nàng quả thật có bản lĩnh nhưng ý nhữngngười khác thì sao? Nhóm thần tử không dễ bị thuyết phục.”
“Hơnnữa các người đừng quên chuyện lớn kia, sẽ không ai dễ tha thứ! Ít nhất ta sẽkhông ”
Bangười vẫn như cũ nhiệt liệt bàn luận xem Vũ Lâm như không có ở đây.
“Xinhỏi...... chuyện các người liên quan đến ta sao?” Vũ Lâm nhịn không được hỏi.
Lúc nàyba người cùng nhau gật đầu, trăm miệngmột lời nói:“Cô rất nhanh sẽ biết!”
Hiazzz!Vũ Lâm âm thầm thở dài, tại sao tình trạng vẫn không thay đổi?
Đêm đóVũ Lâm như trước ngồi bên cửa sổ, gióđêm từ từ thổi vào, mùi hoa lan tỏa vào phòng, trong đôi mắt trong như nước hàmchứa mong đợi, nàng tựa hồ đã quen chờ đợi như thế .
Đêm naynàng đang đợi hắn, nàng muốn để hắn nhanh nhìn thấy, thậm chí trở nên có điểmkhông giống chính mình nhưng nàng lại không dám tìm nguyên nhân trong đó.
Độtnhiên nàng cảm giác được bàn tay to của hắn đang đặt trên vai nàng, nàng lậptức ngoái đầu nhìn lại cười với hắn, ngọt như đóa hoa nhân nở rộ.
“Ngàirốt cục đã trở lại!” Nàng mở miệng nói.
“Ta đãvề, nàng..... dường như đang rất vui?” Hắn không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
“Ta nóicho ngài biết, hôm nay ta vừa làm xong một việc lớn!” Nàng giống đứa bé vô cùngvui vẻ không thể giữ bí mật lâu.
“Chuyệngì?” Hắn dùng ngón tay cuộn cuộn lại lọn tóc của cô, không thể không động tâmnhìn dáng vẻ xinh đẹp của nàng.
“Ngàixem!” Nàng từ sau lưng lấy ra mảnh vải gấm để ở trước mặt hắn, “Ta mới dệt xongmảnh vải gấm này! Đều do tiểu kim xà giúp ta, bất quá ta cũng rất cố gắng!”
Đối mặtcảnh trước mắt, Từ Chấn thoáng chốc ngây ngẩn cả người chỉ có thể trừng mắtxuất thần nhìn mảnh vải gấm.
Nàng......Nàng đã hoàn thành ! Tuy rằng vốn trong dự kiến của hắn nhưng phải chờ thêmnhiều đêm, không ngờ nguyện vọng này trở thành sự thật, đúng là làm cho hắnkinh ngạc không thôi.
“Ngàysao thế?” Nàng chớp mắt mấy cái, nghihoặc hỏi:“Ngài không phải muốn ta dệt xong rồi đưa cho ngài sao? Hiện tại tadệt xong ngài hẳn thấy vui vẻ chứ!”
Tuyrằng không biến tại sao mình lại muốn lấy lòng hắn làm cho hắn cảm thấy đượcvui vẻ, tóm lại chính là thế nàng không có biện pháp.
Nhìnánh mắt thuần khiết của nàng, trong đầuhắnlại hiện lên rất nhiều ý niệm không thuần khiết.
“Tấmvải này đẹp lắm, ta cũng không cần khổ sở nhẫn nại !” Hắn cuối cùng mở miệng .
“Nhẫnnại cái gì?” Nàng lại tò mò hỏi.
Từ Chấnkhông trả lời nàng ngược lại đưa tay cầm nó, trải lên trên giường lớn, chăngiường màu trắng cùng với gấm thêu hoàng kim khiến cho mặt trên hình rắn thoạtnhìn sáng lạn chói mắt hơn.
“Thậttốt, tấm vải này dùng đặt lên giường sao?” Vũ Lâm đi đến bên giường cẩn thậnxem xét.
“Thậtsự nó được đặt trên giường , mà nàng cùng ta phải nằm lên trên đó.” Hắn độtnhiên đi đến sau lưng nàng, đè cả người nàng ngả xuống giường.
“Ngàimuốn ngủ sao? Ngài đêm nay không đưa ta ra ngoài sao?” Vũ Lâm tuy rằng hoảng sợnhưng không kháng cự hắn ôm, tựa như chuyện này đã trở thành chuyện vô cùng tựnhiên.
“Đêmnay chúng ta không đi chỗ nào hết, chỉ ở trên giường là đủ rồi!” Trong mắt hắnlóe tia sáng sâu lắng.
“Ngài......Ngài lại muốn làm chuyện như hai lần trước sao?” Sau khi trải qua thân mật tiếpxúc, nàng mơ hồ có thể nhận ra ánh mắt hưng phấn của hắn.
“Khôngchỉ như vậy, lần này ta muốn toàn bộ của nàng!” Hắn khẩn cấp nói.
“Đây làý gì?” Vũ Lâm luôn nén không được lòng hiếu kỳ liên tiếp hỏi không ngừng.
“Ta sẽdùng thời gian cả đêm để nàng hiểu được !” Khóe miệng hắn nở ra nụ cười giantà.
Khôngchờ nàng mở miệng môi hắn đã phủ xuống, hôn lên đôi môi anh đào khẽ nhếch củanàng.
Từ lầnđầu tiên bọn họ hôn nhau, nàng đã biết bản thân căn bản không thể kháng cự hắn,lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ, hắn không tốn bao nhiêu thời gian đãhôn nàng đến đầu óc choáng váng .
Có lẽhắn chỉ xem nàng như đồ chơi cũng có lẽ hắn xem nàng như nữ nô, nhưng thời điểmhắn hôn nàng lại làm cho nàng cảm thấy bản thân như cô nương được hắn yêuthương.
Cho nênkhi hắn hôn lên cần cổ trắng noãn, bàn tay to cởi bỏ từng lớp quần áo của nàng,nàng chỉ có thể mơ hồ kháng nghị nói:“Đừng...... Đừng như vậy......”
“Đừngngốc, đêm nay ta sẽ không dễ dàng buông tha nàng ......”
Từ Chấnlấy đầu ngón tay thâm nhập vào trong miệng nàng, qua lại sờ soạng cánh môi cùngđầu lưỡi, để nàng mút cắn ngón tay mình, không biết tại sao Vũ Lâm theo bảnnăng hy vọng hắn làm.
Khôngbao lâu trên người nàng đã không còn vật gì che đậy, hắn dùng đôi mắt nóng bỏngtuần tra tất cả trên người nàng, thấy vậy nàng dường như run rẩy lên.
“Ngài......ngài đừng nhìn ta như vậy......” Nàng vươn hai tay muốn che khuất mắt hắn, bởivì ánh mắt hắn làm thân thể nàng nóng lên, tim đập liên hồi mà nàng thì không quen có cảm giác nhưvậy.
Hắn kéora bàn tay nhỏ che trước mắt mình, tiếp tục ung dung ngắm thân thể mềm mại củanàng, càng tiến thêm một bước yêu cầu nàng “Phối hợp”, đem bàn tay nhỏ bécủa nàng đặt tới trước ngực hắn, muốn nàng bắt đầu cởi áo cho hắn.
“Cởi từnơi này, nhanh!” Hắn dùng giọng nói nữa ra lệnh nữa hấp dẫn nói.
“Không,ta sẽ không......” Nàng cảm thấy rất khó làm, rất xấu hổ, nhưng làm sao cũngthoát không khỏi kiềm chế của hắn.
“Nghelời nếu không ta sẽ ăn nàng!”
Thờiđiểm hắn nói lời này Vũ Lâm cảm thấy đặc biệt hoảng sợ, bởi vì dáng vẻ hắn nhìnnàng thật sự như muốn ăn nàng vào trong bụng.
“Ta......Ta nghe lời là được.” Nàng ủy khuất nói, cố gắng thử cởi áo hắn nhưng đây khôngphải là chuyện dễ dàng, nhất là khi cởi nàng không ngừng chạm vào hắn.
“Đúng,chính là như vậy.” Giọng nói của hắn xen lẫn thở dài giống như rất thoải mái.
Rốt cục“Công việc” trong tay đã xong, hai người trần truồng nhìn nhau, nàng đỏ mặt cúiđầu rũ mắt xuống, dù sao nàng cũng không quen nhìn thân thể cường tráng namtính kia.
“Nhìnta, không cho phép trốn.” Hắn nâng lên cằm dưới của nàng, muốn nàng nhìn thẳngvào hắn.
“Ngườita...... đã làm theo lời ngài, ngài..... ngài còn muốn thế nào nữa?” Nàng thậtsự không chịu nổi rốt cục đánh bạo hỏi.
Từ Chấndùng sức cánh tay, ôm thân thể yểu điệu của nàng đến gần dán thân thể rắn chắcnỏng hổi, đột nhiên trong lúc đó một ngọn lửa thuận thế thiêu cháy tán loạn.
“Nàngcảm giác được không?” Hắn khàn giọng hỏi.
“Cảmgiác...... Cảm giác được cái gì?” Nàng mơ màng hỏi.
“Ta lànam nhân của nàng, còn nàng là nữ nhân của ta” Hắn dùng sức sờ nắn vú nàng, đểnơi tư mật hai người tiếp giáp cùng một chỗ.
Cảm giácđược hắn hưng phấn cùng cứng ngắc, Vũ Lâm càng thêm yếu ớt, “Ngài nói gì......Ta không hiểu......“Làm sao nàng lại không hiểu? Nha đầu ngốc!”Khóe môi hắnmang theo nụ cười sủng nịch nhưng trong mắt lại hàm chứa dục vọng âm trầm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.