Giờphút này bốn bề vắng lặng cơ hội ngàn năm một thuở mới có, hắn nhanh chóng hônlên hai gò má nàng, trong lúc hưng phấn gấp đến độ suýt cắn phải đầu lưỡi củamình.
“Ách......đừng......” Vũ Lâm chỉ có thể phát ra tiếng kháng nghị mơ hồ.
A Vọngmột đường hôn đến cổ của nàng, tim đập càng lúc càng nhanh, hắn sẽ được ngườimình ngày nhớ đêm mong!
Trời ạ!Trong lòng Vũ Lâm hô to, ai có thể tới cứu nàng? Chẳng lẽ danh tiết của nàng bịhủy hoại tại đây?
Ánh mặttrời vẫn long lanh như cũ không có gì khác biệt nhưng Vũ Lâm lại rơi vào tuyệtvọng, trước mắt chỉ có đường cắn lưỡi tự sát!
Ngaytại nàng nhắm chặt mắt quyết định kết thúc sinh mạng, đột nhiên nghe thấy AVọng hoảng sợ kêu lên:“Đau! Đau quá!”
Vũ Lâmcứng ngắc một chút, lực nén trên người biến mất nàng mở to mắt thấy A Vọng ngãsang bên cạnh ôm lấy đùi mình thét to.
Đây......Đây là chuyện gì? Trong khoảng thời gian ngắn Vũ Lâm chưa hiểu xảy ra chuyệngì.
“Rắn!Có rắn cắn ta!A, ta nhất định sẽ chết!” A Vọng vừa mới muốn kéo y phục Vũ Lâm,trên đùi liền truyền đến một trận đau nhức, đợi hắn cúi đầu nhìn xuống, phát hiện lại có năm, sáu con rắn quấn lấy chânhắn!
“Rắn?Lại là rắn?” Vũ Lâm phát giác mình tựa hồ vĩnh viễn không thoát khỏi xà tộc.
Trongbụi cỏ mấy con rắn kia đột nhiên biến mất giống như vừa rồi chỉ là ảo ảnh.
A Vọngrun rẩy chỉ tay vào Vũ Lâm, “Nàng quả nhiên bị xà tộc nguyền rủa, nàng là điềmxấu ! Nàng thật đáng sợ!”
Nhìn vẻmặt thống khổ vặn vẹo của hắn Vũ Lâm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-hon-tan-nuong/1534267/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.