Hai gòmá trắng mịn, môi anh đào cong lên, lông mi nhướng cao, mái tóc đen nhánh tựatiểu tiên tử dạo chơi phàm trần làm Từ Chấn nhìn không chớp mắt, nén cảm giácmuốn chạm vào cô để xác định cô có phải người thật hay không.
“Thiếuchủ, ngài đừng đến gần quá !” Lâm Minh Hiên nhanh chân hô.
“Nàngngủ rất ngon sẽ không sớm tỉnh lại .” Từ Chấn rốt cục đụng vào nàng, nàng thậtấm áp cũng rất mềm mại, cảm giác kỳ diệu khiến nơi nào đó trong lòng hắn tanchảy.
Thân lànhi tử của xà vương Từ Chấn từ nhỏ đã không thiếu bất cứ thứ gì, căn bản khôngcần mở miệng đã có được tất cả! Nhưng vật trong nháy mắt này cũng vật hắn từlúc chào đời tới nay lần đầu tiên muốn có được.
Hắnmuốn nàng! Muốn nàng! Không thể nói rõ nguyên nhân vì sao, hắn chỉ biết bảnthân muốn nàng...“Thiếu chủ, ngài tu luyện chưa xong, tốt nhất vẫn mau quay vềmật thất đi !” Nhan Thán Sinh mất hết kiên nhẫn hối thúc.
“Đừngra lệnh cho ta!” Từ Chấn đáp trả một câu vẫn không chịu rời đi.
Đúnglúc này Vũ Lâm cảm thấy một sức nặng, mơ mơ màng màng mở hai mắt phát hiện trênngười có một có một con rắn lớn màu trắng bạc trên người!
Đây làcon rắn lớn nhất nàng từng thấy, nàng nói không nên lời nó dài bao nhiêu, chỉthấy toàn bộ thân mình nó đặt trên người nàng tựa hồ muốn quấn nàng chết, màđầu rắn còn đối mặt với cô, con ngươi màu vàng phát ra tia sáng lạnh lùng, lưỡicòn đưa dài ra rất dọa người.
“A,a......” Vũ Lâm bắt đầu run rẩy, hoảng sợ trừng mắt nhìn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-hon-tan-nuong/1534265/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.