Suốt đường đến khách sạn chỉ vỏn vẹn 45 phút. Nhưng đối với Chu Hi Văn cô cảm giác dài như cả thập kỉ.
Quả trứng đang run lên từng đợt theo nhịp bài hát sôi nổi mà Kinh Sở Tiêu mở luôn ở trong h*a huyệt của cô.
Gương mặt dưới thời tiết ban ngày, mỗi lúc mỗi ửng hồng. Chu Hi Văn run run khép hai chân để phòng trường hợp mình "đẻ trứng".
Vì ban nãy hắn đã liện quần lót của cô ra ghế sau. Thay vào đó là trái trứng đang run mãnh liệt.
Nhìn qua thấy hắn vui vẻ lạ, cô tặc lưỡi nói
"Kinh tiên sinh đúng là thích thói vui đồi truỵ nhỉ?"
Vừa rồi hắn lấy trứng rung trong vali ra. Cô còn thấy một đống đồ chơi khác nữa. Hèn gì đi biển mà vali hắn lại to thế.
Kinh Sở Tiêu bật cười lớn, hắn vươn một tay qua bóp lấy đùi non của cô rồi lại thăm dò h*ng huyệt nhỏ khiến cô giật bắn mình.
"Chu tiểu thư có chỗ nào chê trách sao? Kia mà cô rỉ nhiều nước thế vẫn phàn nàn tôi phục vụ không đúng à?"
"Aaaa....đừng"
Kinh Sở Tiêu dùng tay đẩy quả trứng vào sâu hơn, chạm tới điểm G khiến Chu Hi Văn run rẫy.
"Anh....lưu manh"
Chu Hi Văn mắng hắn, rõ biết gần tới sảnh khách sạn còn chọc cô như vậy làm sao dám xuống xe.
"Không phải em tặng cho anh hôm nay sao? Em dám "đẻ" ra chúng, tối nay liền phạt"
Quả nhiên lưu manh có sắc vẫn đáng sợ nhất. Vừa biết nói lại hay nói mấy câu biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-thu-cam-yeu-lai-tu-dau/2744325/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.