“Từ từ.” A Quân bỗng nhiên như nghĩ tới điều gì, khuôn mặt bình tĩnh đem ánh mắt hướng về Xà quân, “Tôi vừa nhớ ra một chuyện, tôi cần phải biết rõ ràng......” Vốn dĩ bị Hán Phong nói mấy câu đơn giản đã đem khí thế hạ xuống nhưng mà A Quân lúc này tựa như xuất hiện khí phách tro tàn lại cháy: “Em gái của tôi không có ôm anh ngủ chứ?......”
Luồng oán niệm trầm thấp từ A Quân làm cho Xà quân sững sờ một chút.
“Không có.” Y trả lời.
“Em gái của tôi không có cho ngươi anh nhân cơ hội ở trên người em ấy bò loạn chứ?......”
“Không có.”
“Khi em gái tôi thay quần áo có phải anh đều nhìn thấy không?” A Quân giận dữ chỉ xà mỗ.
“Ta......”
“Anh phủ nhận cũng không có được! Xà vốn không có mi mắt a! Anh tên hỗn đản này không lừa được tôi đâu!”
Người này từ lúc nào lại trở nên hiểu rõ xà như vậy? Rõ ràng đang vì em gái mình đòi công đạo, vì sao nhìn qua giống như đang muốn rời đi lực hiềm nghi của em gái hắn? Xà quân có điểm buồn bực.
Từ khi làm người tới nay, Xà quân lần đầu tiên rõ ràng cảm giác được —— vô tội.
“Thị lực của xà rất thấp......” Vì thế Xà quân giải thích.
“Thế hiện tại đồng hồ treo trên tường kia đang chỉ mấy giờ?”
“6 giờ rưỡi.”
“Anh còn nói thị lực thấp! Tôi còn cho rằng anh là trắng (thuần khiết, thanh cao),không nghĩ tới anh bên trong dĩ nhiên là có màu!” A Quân đập tay trên bàn chất vấn, thanh sắc câu lệ.
“Tốt lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-quan/1353701/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.