” Nàng chính là Trân Châu?” Ngọc Linh Lung vẫn ăn mặc trung tính như trước, ngồi trên vương tọa, từ trên cao nhìn xuống nữ nhân xinh đẹp bên dưới mặc kệ là đánh giá theo tiêu chuẩn của nhân lọai hay của Thú tộc bọn họ thì Trân Châu đều là điển hình cho lọai bất trung, lại là nữ nhân mắt cao hơn đây, lọai này lấy làm kĩ thiếp thì thật đúng nhưng là bạn sống chung cả đời thì vô luận thế nào cũng không đủ tư cách.
Nàng không hiểu một nam tử thông minh, trầm tĩnh như Thanh nhi lại có thể hết lòng cuồng dại với một nũ tử như thế? còn ghê tởm hơn là nữ nhân này còn phản bội tộc nhâ của mình, đầu nhập vào trong tay kẻ địch, lại còn như cá gặp nước ở chỗ kẻ địch. Ngọc Linh Lung nàng không tin Tuyết Ưng vươngcủa Tuyết Ưng tộc lại là kẻ rộng lượng, cho phép “thức ăn” được hưởng chế độ đãi ngộ dành cho khách nhân ở trong tộc của mình, huống chi mấy ngàn năm trước, Tuyết Ưng vương đã tuyên bố không thích Xà Quân Như Mặc, mà Trân Châu vẫn còn giữ được cái mạng nhỏ tới giờ này, khẳng định là Tuyết Ưng vương muốn lợi dụng nàng để đối phó với Xà Quân, nếu không nàng ta đã không giữ được mạng để chờ người của mình tới cứu.
” Nga? Tuyết Ưng vương có thể cái gì?” Ngọc Linh Lung có chút hồ nghi, tuy nói Thú tộc của nàng là thiên địch của Tuyết Ưng tộc, nhưng đạo hạnh của Tuyết Ưng vương so với nàng không thua kém, huống chi bảo vật cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-quan-nhu-mac/2194585/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.