Chương trước
Chương sau
Vào những ngày kế tiếp, Xà Quân vô cùng yêu thương Chân Lôi, chỉ cần không có bận rộn nhiều, liền đặt nàng lên lưng ngựa đi khắp nơi trong Xà Quốc, để cho nàng tiếp xúc với tất cả mọi người trong Xà Tộc. Nàng rất bình dị, lại rất gần gũi với mọi người, nụ cười của nàng làm cho tất cả xà dân đều hân hoan chào đón.

Đêm đến, Chân Lôi rời khỏi chính điện nghị sự ở chỗ Tái Lạc Tư, một mình trở về tẩm cung thì một hồng quang hiện ra, Hỏa Hà Na xuất hiện trước mặt nàng, làm nàng bị dọa đến giật cả mình. “Ngươi thật sự thích Xà Quân sao?”

“Dĩ nhiên.” Cái này có gì lạ chứ? Nàng muốn gả cho hắn, đương nhiên là thích hắn rồi. “Chẳng lẽ ngươi hi vọng, ta không thích hắn sao?”

Để cho nàng ấy có cơ hội ở bên cạnh của hắn có phải hay không?Chân Lôi liền nổi máu ghen lên. Diễm Chi Nữ khẽ mỉm cười, Chân Lôi rất vui vẻ, nhưng sự thật thì trong lòng của con người luôn có lòng ghen tỵ. Lòng ghen tỵ rất đáng sợ, rất dễ dàng phá hủy tất cả.

“Ta không có nói như vậy.” Nàng thản nhiên tiếp tục đi về phía trước.

Chân Lôi nhanh chóng đuổi theo, “Ta nghe nói trước kia ngươi thích Tái Lạc Tư.”

“Hắn nói cho ngươi biết, tên thật của hắn sao?” Hỏa Hà Na kinh ngạc, dừng bước lại nhìn nàng.



“Ta và hắn thích nhau, thì phải biết rõ tên của nhau rồi, có gì kỳ quái đâu chứ?” Thật không thể nào hiểu được.

“Thì ra hắn đối với ngươi lại có tình cảm sâu nặng như vậy.” Sâu đến mức đem cả tánh mạng của chính mình giao phó trong tay nàng, chỉ tiếc nữ nhân của Nhân Giới lại không biết mình đã lấy được vật quý giá này.

Chân Lôi hừ lạnh một tiếng, chặn lại ở trước mặt nàng. “Ngươi không phải cũng biết tên hắn sao? Chẳng lẽ hắn đối với ngươi cũng có tình cảm sâu đậm như vậy sao?”

“Hắn không chính miệng nói cho ta biết tên thật của hắn, chúng ta là vua của một tộc, đến khi có tu vi đặc biệt tự nhiên sẽ biết được tên của tất cả vạn vật trên thế giới. Chỉ là chúng ta không thể nói ra cho bất cứ người nào biết, càng không thể dùng đến nó. Bởi vì chúng ta biết rõ, nếu các vua khác biết được tên thực của bọn ta, thì dĩ nhiên bọn ta cũng biết được tên thật của bọn họ. Trừ các Yêu Ma của Tinh linh giới ra, bởi họ luôn muốn hủy diệt hai bên, bởi chúng có thể dùng phương cách này để hủy diệt tất cả mọi người.”

Nói cái gì, rồi biết cái gì? Chân Lôi nghe hoàn toàn không hiểu.

“Ý của ngươi nói là mặc dù biết được tên thật của hắn, nhưng tuyệt đối không thể nào gọi tên của hắn ra.” Nàng đơn giản chỉ có thể giải thích được như vậy thôi.

Nhìn thẳng vào vẻ mặt của nàng, Diễm Chi Nữ kia liền ngây ngô một lúc lâu, sau đó cúi đầu cười. Trong tiếng cười cũng có chút đồng tình.

“Rốt cuộc ta đã biết vì sao hắn muốn kết hôn với ngươi, sau này nhất định hắn sẽ mệt chết đi được.”

Mệt ư? Chân Lôi không nghĩ như vậy, liền hừ một tiếng, kẻ bị làm ệt mới chính là nàng, mỗi ngày đều phải chạy theo hắn khắp nơi, nên quá mệt luôn phải ngủ trong lồng ngực của hắn, còn bị hắn ôm về tẩm cung lúc nào cũng không biết.



Làm hại nàng vào ngày hôm sau bị bọn cung nữ trong cung chế giễu.

“Ngươi hãy nói thật cho ta biết, ngươi có thích Tái Lạc Tư hay không?” Nàng không muốn cứ phải giải mấy câu đố này nữa! Phiền não quá nhiều sẽ làm cho tóc của nàng trở nên trắng mất, hay là nàng cứ hỏi rõ ra một chút cũng tốt.

“Phải hay không phải, ngươi phân biệt được sao?” Diễm Chi Nữ cười nhẹ, đơn giản chỉ thấy càng trêu chọc cô gái này lại càng có chút thú vị.

“Đương nhiên có thể phân biệt,” Chân Lôi trợn tròn mắt nhìn tình địch, không phủ nhận nàng rất xinh đẹp, còn có tư chất của Vua một tộc, ngay cả nói chuyện cũng rất tự phụ và ưu nhã, thế thì sao? So với bản thân nàng, thì nàng ta cũng chỉ là Lão Nữ Nhân nhiều hơn nàng đến mấy ngàn tuổi thôi!

“Người Nhân Giới của chúng ta đều tuân theo chế độ một vợ một chồng, nếu hắn cưới ta thì không thể động lòng với nữ nhân khác.” Tuyên bố lập trường và quyết định quyền sở hữu của mình.

“Tinh Linh bọn ta cũng vậy.” Ánh mắt đỏ xinh đẹp của nàng đột nhiên nhìn chăm chú về phía Chân Lôi, “Nhưng ta có thể vì tình yêu mà hi sinh tánh mạng của mình, ngươi có thể làm không?”

“Ta… Dĩ nhiên có thể làm rồi.” Chân Lôi không xác định được lời của mình nói có chắc chắn không, nhưng khi nhìn vào ánh mắt kiêu khích của nàng ấy, đơn giản chỉ muốn lấy lồng ngực ra bảo đảm nói: “Chỉ cần có thể bảo vệ Tái Lạc Tư, muốn ta chết đi cũng được.”

Chỉ là…. Hắn lợi hại như vậy, cũng sẽ không cần đến phiên nàng bảo vệ!

Chân Lôi chột dạ, liền tự an ủi lấy mình. Nói đùa sao, hiện tại là thế kỷ hai mươi mấy rồi, làm sao có thể vì tình cảm mà đặt cược tính mạng của mình chứ, Diễm Chi Nữ này có quá phóng đại lời nói hay không chứ.

“Ngươi biết ở Yêu Ma Giới này, lời nói chính là một cam kết không?” Diễm Chi Nữ khó chịu liền nhắc nhở.

“Biết chứ, ta có nghe Tái Lạc Tư đề cập tới.”

Wow, không cần phải nghiêm trọng như vậy chứ!

“Hi vọng đến lúc đó ngươi còn nhớ bản cam kết.” Hồng quang chợt lóe, đột nhiên nàng biến mất trước mặt của Chân Lôi.

“Oa!” mặc dùng đã xem hiện tượng này rất nhiều lần nhưng vẫn không quen được, mỗi lần nhìn đều bị giật mình.

“Ta phải đến nói chuyện với Tái Lạc Tư một chút, về sau ở trong Xà Vương Cung này không cho phép ai sử dụng pháp thuật mới được.” Nếu không thì nàng sẽ bị hù chết mất.

Kéo váy chạy về đại điện, căn bản không xem lời Diễm Chi Nữ nói có gì to tát, nàng chỉ muốn Tái Lạc Tư phải toàn tâm toàn ý tuân theo quy tắc mới của nàng vừa đặt ra. Hoàn toàn không biết đang có mối nguy hiểm đáng sợ đang chờ nàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.