" Đừng nói với ta mấy cái quan niệm cổ hủ của các ngươi. Chỉ cần ta không muốn, thì không ai ép được ta. Đổi cái khác đi." Nàng cãi xong liền khoanh tay quay mặt đi.
Lý Long Bồ trách nàng lì lợm, cứng đầu. Nhưng vỏ quýt dày đã có móng tay nhọn, hắn không tin nàng không không sợ chết, " Không đổi được, và chỉ mình ngươi mới được. Nếu ngươi không làm vậy để ta báo quan. " Đôi môi hắn rất nhanh nhếch lên một đường cong, sau đó tức khắc buông nàng ra, quay người từ từ bước đi.
"1"
"2"
"3"
" Khoan! Ngươi không được đi! Từ từ để ta suy nghĩ thêm đã... ", Đàm Hương đuổi theo kéo hắn lại, vẻ mặt phụng phịu bất đắc dĩ, " Ta muốn hỏi một chuyện."
Lý Long Bồ đứng lại.
Nàng cắn răng mở miệng, "Tại sao nhất định phải thành thân với ta mà không phải là một ai khác? Ngươi nhìn ta này, vừa đen vừa xấu, không xứng với ngươi đâu, với lại tính ta rất tệ, lại còn vô dụng. Cho nên vẫn là ngươi nghĩ lại thì hơn", nàng đã phải hết lời tự sỉ nhục mình rồi đấy.
" Không đến nỗi đáng ghét! Ngoài ngươi ra ta không quen nữ nhân nào khác. "
Nam nhân này kì lạ, không quen biết nữ nhân nào khác, không tiếp xúc nữ nhân. Chẳng lẽ, hắn là đoạn tụ ( đồng tính),lấy nàng để che mắt thiên hạ, nên mới không quan tâm ngoại hình. Không, không, người cổ đại không thể có chuyện như vậy. A. Nhưng nếu nó là thật thì chẳng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-phi/3017231/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.