Tôi giống thằng ngốc ở bệnh viện một tuần, nhiệm vụ mỗi ngày ngoại trừ ăn uống ra ngủ ra, cho y tá trên tay tôi luyện tập kỹ thuật châm kim thì là cùng Trần Duệ diễn những cảnh hạn chế trẻ em.
Rốt cục một ngày, một vị tiểu y tá mới tới trên tay tôi đâm kim ba lần cũng chưa đem kim tiêm đâm vào được mạch máu của tôi, lương tâm áy náy nói cho tôi biết.
” Kỳ thật đâm kim cho anh hay không đều được, lại không thêm thuốc, không bằng anh trực tiếp uống đi là xong.”
.........
Giống như sét đánh ngang mày, những lời này đem tôi chấn đến bất tỉnh nhân sự.
Lang lảnh trời xanh, ban ngày sáng sủa, tôi cứ như vậy bị lừa thành một tên coi tiền như rác, mỗi ngày trả phí tiêm, phí hộ lý, phí điều hòa, phí vệ sinh, phí điện, phí nước... Một đống lớn phí như vậy còn ngủ ở hành lang bị người ta coi, nghe quỷ khóc sói gào, ăn cơm thừa rượu cặn chính là vì để cho một đám y tá đâm kim cho vui.
Nhìn hai tay đầy vết thương, tôi hướng bác sĩ tỷ tỷ xinh đẹp như hoa, độc như rắn rết gào to:
“Tôi – phải – xuất – viện!!!”
Nửa giờ sau, tôi đã bị Trần Duệ mới vừa trở lại công ty đã bị tôi vội vàng kêu trở về đóng gói ném lên xe, tuy rằng bị bắt mua mấy giỏ nối xương đan, nhưng cuối cùng cũng thoát khỏi cái chổ vì danh mà ăn thịt người kia. Ngồi ở trên xe Trần Duệ tự mình lái, gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hoa-chi-hau/2170316/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.