“Mạn Tâm, bọn mình đến thăm cậu, nhân tiện cũng báo cho cậu biết mộttin. Bọn mình sẽ kết hôn, cậu nhất định sẽ chúc phúc cho bọn mình đúngkhông?” Mộ Dung Lan Lan ngồi xổm trước bia mộ, lau chùi tấm hình của cô.
Kết hôn? Bọn họ? Mạn Tâm khó mà tin được nhìn bọn họ, làm sao có thể? Chuyện này nàng làm thế nào tin cho được?
“Lan Lan, chú ý bản thân, để cho anh.” Vân thật cẩn thận đỡ lấy cô, tự mình giúp cô lau chùi tấm ảnh chụp.
Mạn Tâm lúc này mới nhìn kỹ bụng của Lan Lan đã hơi hơi nhô cao. Côấy mang thai, cô ấy đã mang thai, đứa bé là của ai, của Vân sao? Làm sao có thể như vậy? Bọn họ một người là bạn chí cốt, một người thì gần gũivới cô nhất, đột nhiên cô có cảm giác bị phản bội.
“Mạn Tâm, cậu biết không? Trong hai năm qua, mình vẫn luôn tự trách.Nếu ngay từ đầu mình không rủ cậu cùng trở về, có phải cậu sẽ không gặpchuyện không may hay không, không hiểu sao vừa mới đây mà sinh mệnh đãkhông còn.” Đến bây giờ mà ngữ điệu Mộ Dung Lan Lan vẫn còn tràn ngậptâm sự.
Mạn Tâm chỉ có thể lắng nghe cô nói tiếp. Chẳng lẽ chỉ một lần bất tỉnh, mình đã chết rồi hay sao?
“Trên người cậu không có bất kỳ vết thương nào. Bác sĩ cũng khámkhông ra là bị bệnh gì. Cái chết của cậu cho đến bây giờ dường như vẫncòn là một ẩn số…” Lan Lan nhìn chằm chằm tấm hình của cô, chậm rãi nói. .
“Tuy nhiên, hôm nay mình đến đây là muốn giải thích với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hat-my-nhan-cua-lanh-vuong/1582730/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.