Nhìn vào mắt nàng thấy tất cả đều là chán ghét, Hạ Duẫn Ngân bị nàngchọc giận, run rẩy toàn thân, “Huynh muội? Không cần nhắc ta hai chữnày, trước kia muội đều không để ý, bây giờ để ý cái gì? Hay là muộikhông yêu ta?”
“Ta không yêu ngươi, thật sự không yêu ngươi, ta không phải là Trữ An.” Mạn Tâm quát lên.
Mọi người nghe thấy bên trong có tiếng cãi vã tranh cãi quyết liệt,đều ngây ngẩn cả người, suy nghĩ có phải có người đang ức hiếp nàng haykhông? Muốn vây lại xung quanh.
Song Nhi nghe thấy biết người bên trong là thái tử, lập tức cản bọnhọ lại: “Tất cả mọi người tản ra đi, người ở bên trong quen biết chúngtôi, là tới tìm chúng tôi trở về.”
Nàng đã nói như vậy, huống chi nghe được tiếng tranh cãi kia rõ rànglà có quen biết nhau, nếu không quen, nàng sẽ kêu cứu, vì vậy mà từ từgiải tán.
“Muội không yêu ta, muội không yêu ta thì vì sao lại bỏ Mộ Dung Ưng?Vì sao muội đột nhiên thay đổi thế này?” Hạ Duẫn Ngân thống khổ nhìnnàng. Cho dù nàng luôn miệng nói không yêu mình, nhưng hắn vẫn tin lànàng yêu mình.
“Muốn ta nói như thế nào ngươi mới tin? Ta không yêu ngươi. Ta rời bỏ Mộ Dung Ưng cũng không phải vì ngươi, đó là vì ta đã yêu người khác,ngươi chắc cũng đã nghe nói.” Trữ An thật sự không biết nên giải thíchnhư thế nào.
“Huynh không tin, nếu muội yêu người khác, vì sao không ở cùng hắn?Ngược lại, lại chạy đến nơi này để tìm tướng công nào đó?” Hạ Duẫn Ngânnhìn nàng chằm chằm.
“Đó là chuyện của ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hat-my-nhan-cua-lanh-vuong/1582718/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.