Khi đi vào Ưng Vương phủ, Mạn Tâm dừng bước nhìn hắn nói: “Dẫn ta đimua y phục.” Nàng cũng không nói gì thêm? Nhưng nàng tin là hắn ngheđược.
Mộ Dung Ưng đã thấy bộ dạng chật vật của nàng, biết nàng không muốnđể người trong vương phủ nhìn thấy, xoay người đi đến một bên ở ngã tưđường.
Mạn Tâm đi theo phía sau hắn, lại thấy hắn dẫn mình vào một kháchđiếm, trong lúc còn nghi hoặc thì chợt nghe hắn phân phó tiểu nhị đangđứng bên cạnh: “Lấy một gian phòng hảo hạng, chuẩn bị tốt nước tắm.”
“Dạ, tiểu nhân đi đây.” Tiểu nhị nhìn hắn vô cùng cung kính, đánh giá được thân phận của hắn nên không dám chậm trễ.
“Thì ra là thế.” Mạn Tâm lúc này mới hiểu ra, không thể phủ nhận hắnthật sự là một người đàn ông rất chu đáo, nếu sống cả đời cùng một người đàn ông như vậy thì nhất định là lựa chọn không tồi. Sống cả đời? Nàngthiếu chút nữa bị ý nghĩ của chính mình hù cho sợ hãi, sao nàng lại nghĩ như vậy? Nói cho cùng, cho dù hắn thật tốt bụng, nhưng trong lòng củanàng vẫn yêu Vân mà thôi.
Cởi bỏ y phục rách nát trên người ra, nàng ngồi vào mây mù lượn lờtrong thùng tắm, cố gắng hết sức để tránh vết thương trên ngực mình bịthấm nước. Tuy vết thương không sâu nhưng vẫn còn rất đau, mặc dù hắnđâm mình bị thương nhưng nàng thật sự không hận hắn, chỉ có hơi lo lắngbọn họ thật sự sẽ không tìm nữ tử đế hút máu luyện công nữa chứ? Nhưngdù sao chuyện đó cũng không phải việc nàng có thể chi phối.
Mộ Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hat-my-nhan-cua-lanh-vuong/1582678/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.