Giờ phút này, đột nhiên từ bên trong đi ra vài hắc y nhân, nâng mộtlão già đang ngồi trên ghế với sắc mặt tái nhợt, toàn thân vô lực.
“Chính là hắn.” Mạn Tâm chỉ tay vào người kia, lòng vẫn còn sợ hãi, rút sát vào trong ngực hắn.
Mộ Dung Ưng cùng Dương Tử Vân lúc này mới nhìn về phía người vừa tới. Với bộ dáng già nua vô hồn kia, hoàn toàn không thể cùng môn chủ của Vô Ưu Đường có liên quan gì với nhau.
“Môn chủ.” Nam nhân mang mặt nạ cùng toàn bộ hắc y nhân đồng loạt hành lễ.
Lão già gật gật đầu, đưa bàn tay giống như bộ xương khô ra, trong tay nắm chặt một viên thuốc, gật đầu với hắn, ý bảo hắn uống vào.
“Dạ.” Nam nhân mang mặt nạ hiểu được ý tứ của hắn, không chút do dựliền nuốt viên thuốcxuống , lập tức cảm giác có một luồng chân khí lưuthông trong người, độc đã được giải.
Khi Mộ Dung Ưng cùng Dương Tử Vân nhìn đến viên thuốc liền biết đó là thuốc giải Phượng Hoàng. Thật không nghĩ tới bọn họ lại có thuốc giảiPhượng Hoàng, xem ra ác chiến hôm nay hình như khó tránh khỏi.
Kẻ đeo mặt nạ khôi phục võ công, lập tức mở quạt xếp trong tay ra:“Tới khiêu khích Vô Ưu Đường ta còn hèn hạ hạ độc như vậy, ta sẽ cho các ngươi có đến mà không có về.”
“Nếu như không nắm chắc có thể trở về, ngươi nghĩ, chúng ta dám đến sao?” Mộ Dung Ưng buông Mạn Tâm ra, vỗ tay vài cái.
Trong nháy mắt, Mạn Tâm liền nhìn thấy bên cạnh hắn xuất hiện bảyngười mang mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hat-my-nhan-cua-lanh-vuong/1582671/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.