Nghe được bên ngoài gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây, Mạn Tâm âm thầm sốtruột, mình rõ ràng đứng ở chỗ này mà động cũng không động được, nói cũng không nói được, bởi vì nàng bị điểm huyệt câm.
Không thấy được người hoặc thi thể, Mộ Dung Ưng không tin nàng đãchết, nhưng suy nghĩ người ở trong tay hắn, tốt nhất là đừng hành độngthiếu suy nghĩ, mới lên tiếng: “Cơ nghiệp hai mươi năm của Vô Ưu Đườngcó được không dễ dàng, ta nghĩ ngươi cũng không muốn trong phút chốc bịhủy hoại như vậy, chỉ cần ngươi giao người ra, hứa hẹn từ nay về saukhông tổn thương người vô tội, chuyện trước kia lập tức xóa bỏ.”
“Ha ha.” Nam nhân mang mặt nạ đột nhiên cười ha hả, đầy châm chọc, “Ngươi cho ngươi là ai? Ngươi hủy được Vô Ưu Đường này sao?”
“Chúng ta tốt bụng khuyên bảo, ngươi lại không biết điều, vậy cũngđừng trách chúng ta.” Dương Tử Vân không chú ý đến sự ngông cuồng củahắn, “Đại ca, chúng ta đừng khách sáo với hắn nữa.”
Mộ Dung Ưng nhìn chằm chằm nam nhân mang mặt nạ, thấy bộ dạng chẳnghề có một chút hỏa thiệp của hắn, một khi đã như vậy, mình cũng khôngcần khách sáo, nếu nàng đã chết thật, thì bắt lấy hắn cũng coi như cóthể cho Hạ quốc một công đạo.
“Được.” Đến đại ca cũng ngầm đồng ý, Dương Tử Vân lập tức phi thânqua, “Ngươi ngạo mạn như thế, hôm nay phải để cho ngươi biết thế nào gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.”
“Rất muốn lĩnh giáo.” Mặt ạn nam nhân phi thân lên nghênh chiến, dùng quạt giấy trong tay làm vũ khí.
Quạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hat-my-nhan-cua-lanh-vuong/1582668/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.