“Là bạc thật đây mà!” Một nha hoàn cầm trong tay nén bạc, kêu lên đầy vui sướng.
“Đúng đó, đúng đó, tôi cũng có, tôi rốt cục cũng có tiền cho mẹ đi xem bệnh rồi!” Một nha hoàn cũng cầm bạc trong tay.
“Chúng ta cũng có, toàn bộ người trong vương phủ đều có!” Hai hạ nhân đi tới, trong tay cũng cầm bạc, vẻ mặt vui mừng.
Mộ Dung Ưng mới vừa trở lại vương phủ, liền nghe cuộc trò chuyện nhưthế, uy nghiêm đi qua hỏi: “Sao lại thế này? Ai cho các ngươi bạc?”
Mấy hạ nhân nghe được thanh âm, hoảng sợ lập tức quỳ xuống đất quayvề phía Vương gia hành lễ, “Là Vương phi phân phát cho chúng nô tì.”
“Vương phi?” Trong mắt Mộ Dung Ưng hiện lện một tia nghi hoặc.
“Dạ phải, hôm nay Vương phi đột nhiên sai Song Nhi phân phát cho hạnhân trong vương phủ, mỗi người một thỏi bạc, nói là ban tặng.” Hạ nhânquỳ gối chỗ kia hồi đáp.
“Bổn vương biết rồi, các ngươi lui xuống đi.” Mộ Dung Ưng phân phó,hắn muốn đến xem nàng rốt cuộc lại giở trò gì nữa? Hay là muốn mua chuộc lòng người?
“Dạ, Vương gia.” Hạ nhân nhanh chóng rút lui.
Mạn Tâm ngồi trước gương đồng, nhìn vào khuôn mặt bị đánh sưng vàingày trước bây giờ đã muốn lành, không khác lắm, ngón tay bị bẻ gãy cũng chẳng còn đau đớn, trải qua ngày kinh khủng ấy đến nay, ngẫm lại vẫncòn sợ, ngày đó nàng đều nếm trải qua hết một loạt những đau khố cùngtra tấn, chẳng qua nàng là người chịu thay, có lẽ đây chính là kiếp nạncủa nàng.
“Công chúa, nô tì theo lời phân phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hat-my-nhan-cua-lanh-vuong/1582640/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.