Mạn Tâm nhìn Song Nhi đấu tranh đầy thống khổ, sắc mặt chuyển từ hồng sang tím, Song Nhi chụp lấy tay hắn, dần dần mất đi sức lực, nàng lúcnày mới phục hồi lại tinh thần một chút, vùng đứng dậy, bắt lấy cánh tay hắn, “Buông tay! Ngươi không thế giết nàng!”
“Ngươi nghĩ muốn thay nàng cầu xin tha thứ sao? Hay chính ngươi đãnghĩ đến biện pháp ác độc hơn đối phó nàng ta?” Mộ Dung Ưng buông tay,hắn còn không định giết Song Nhi bây giờ, chẳng qua hắn sẽ không tinnàng cầu xin để mình buông tha Song Nhi.
Song Nhi trong nháy mắt chiếm được tự do, thở phì phò, quỳ ở đó,không thể tin được nhìn lên nàng, công chúa lại có thể vì mình mà cầutình!
“Ta không phải cầu xin cũng không phải vì đối phó nàng, ta chỉ muốnnói cho ngươi biết, Song Nhi là nô tì của ta, người nàng muốn hại cũnglà ta, cho nên việc sinh tử của nàng hẳn là để ta quyết định.” Mạn Tâmnhìn hắn nói.
“Để ngươi quyết định?” Mộ Dung Ưng nhìn chằm chằm nàng một hồi, xoayngười ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, “Được, để bổn vương nhìn xem ngươixử trí nàng ta như thế nào?” Hắn muốn xem nàng giở thù đoạn gì, cũngmuốn từ chỗ các nàng tìm ra chút đầu mối.
“Chỉ sợ Song Nhi rơi vào tay ngươi, còn khó chịu hơn so với cáichết!” Dương Tử Vân ở một bên cố ý trào phúng, cô ta mà tốt bụng như vậy sao?
Mạn Tâm trừng mắt liếc hắn một cái, đi tới Song Nhi, ngoài dự đoáncủa mọi người, lấy tay đỡ cô ta đứng dậy. “Song Nhi, ngươi đứng lên.”
Song Nhi nhìn nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hat-my-nhan-cua-lanh-vuong/1582637/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.