“Công chúa, vết thương của người thế nào rồi?” Song Nhi nhìn thấy nàng đi ra khỏi thư phòng vội vàng hỏi.
“Không sao.” Mạn Tâm bất an lắc đầu, nàng vẫn mải suy nghĩ lời hắnnói vừa rồi. Xem ra, còn nhiều chuyện Song Nhi chưa nói với nàng, có lẽtrở về phòng rồi hỏi nàng ấy một chút.
Đột nhiên trước mắt chợt lóe sáng lên, một thanh bảo kiếm từ đâu liền hướng về phía chóp mũi nàng, theo bản năng nàng dừng chân lấy tay chemặt lại, hét lên một tiếng “aaaaaa….”
“Ha ha ha ha ha, Trữ An công chúa hóa ra cũng có lúc biết sợ hãi.”Tiếng cười cùng tiếng châm chọc từ đỉnh đầu truyền đến, nàng lập tứcbuông tay trừng mắt tức giận nhìn nam nhân trước mặt.
“Ngươi làm gì thế? Đùa như vậy vui lắm sao?”
“Đùa? Ai nói với ngươi ta đùa giỡn, ta sẽ giết ngươi, ngươi tin không hả?” Ánh mắt Dương Tử Vân mang theo hận ý, giọng điệu lạnh lùng, mũikiếm lại gần chóp mũi nàng thêm một tấc.
Mạn Tâm mắt lạnh lùng nhìn hắn: “Please…đổi chiêu khác đa dạng hơnđi, chiêu này Vương gia đã dùng rồi.” Thật không hiểu trước kia Trữ Ancông chúa đã làm gì mà khiến họ phải cừu hận đến thế.
“Phải vậy không?” Dương Tử Vân lời còn chưa dứt thì nàng liền cảm giác một trận kiếm quang hiện lên.
Tiếng tra bảo kiếm vào vỏ vang lên, lúc này Mạn Tâm mới nhìn thấyngoại y trên người đã tan thành từng mảnh nhỏ,chỉ còn lại nội y màutrắng. Kiếm lướt qua mặt tước đi đoạn tóc, nếu hắn ra chiêu không chínhxác thì e là mạng của nàng cũng đã không còn.
“Hãy nhớ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hat-my-nhan-cua-lanh-vuong/1582620/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.