Keng, Dương Tử Vân cũng không thèm trốn tránh, dùng hai ngón tay kẹplấy kiếm của nàng, nhẹ nhàng dùng chút lực, kiếm liền tuột khỏi tay nàng rơi xuống đất tạo nên tiếng vang trong trẻo.
Hắn hừ lạnh nói: “Với chút bản lĩnh này của ngươi, muốn giết ta? Đúng là không biết tự lượng sức mình.” Huống chi, nàng hoàn toàn không biếtchút võ công nào cả.
“Ta có nói muốn giết ngươi sao?” Mạn Tâm nhướng lông mày, thản nhiên hỏi vặn lại một câu.
Mộ Dung Ưng khẽ nhíu mày một chút, ánh mắt bắn ra tia sáng âm u lạnhlẽo, nàng lại có ý đồ gì nữa đây? Lại dám trắng trợn khiêu khích Tử Vânnhư vậy, không nghĩ sẽ làm liên lụy đến người huynh đệ của mình, liềnlập tức phân phó: “Tử Vân, đệ lui xuống trước đi.”
“Vâng, đại ca.” Dương Tử Vân tức giận bất bình, hung hăng trừng mắt liếc nàng một cái rồi mới chịu xoay người rời đi.
Mộ Dung Ưng nhìn chằm chằm vết thương đang chảy máu trên cổ nàng, ánh mắt thâm trầm không hề có chút tiếc thương nào, lạnh lùng nói: “Khi nào thì Trữ An công chúa lại biết làm ra chuyện thương tổn chính mình vậy,ngươi am hiểu nhất chính là làm tổn thương người khác mà.” Ánh mắt độtnhiên phát ra tia sắc lạnh: “Hao tâm tổn sức diễn khổ nhục kế để tới gặp bổn vương, ngươi lại muốn làm cái gì?”
Trên người hắn đột nhiên tản mát ra hàn ý làm cho Mạn Tâm nhịn khôngđược rùng mình, nhìn thấy trong mắt đều là chán ghét cùng oán hận khiếntrong lòng nàng nảy sinh nghi ngờ. Tuy rằng Song Nhi đã từng nói qua hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-hat-my-nhan-cua-lanh-vuong/1582618/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.