Nói theo đuổi là thật sự theo đuổi, Hạ Thành An nghiêm ngặt dựa vào một loạt quy trình theo đuổi, đầu tiên là đón sau khi tan làm, tặng hoa, đi ăn, đi xem phim. Trên đường tới rạp chiếu phim thì đã tối rồi, trên tay Nhạc Minh Tâm vẫn cầm bó hoa kia, mùi hương thơm ngát của hoa Mẫu đơn bay theo làn gió đêm.
Hạ Thành An đi ở bên cạnh, nói: “Em có thể để nó ở trên xe.”
Nhạc Minh Tâm vốn cũng nghĩ như thế, nhưng lúc xuống xe đi vào nhà hàng thì lại rất tự nhiên cầm theo, sau đó thì cứ dứt khoát cầm trên tay luôn. Lúc mới đầu thì còn không cảm thấy gì, thế nhưng cậu một thân cao lớn, trưởng thành lại gọn gàng sáng sủa khôi ngô, trên tay còn cầm một bó hoa Mẫu đơn hồng phấn, ai đi ngang qua cũng đều nhìn cậu một cái, nhưng giờ muốn cất hoa thì cũng đã muộn.
Nhạc Minh Tâm lại bắt gặp ánh mắt của một cô gái đi ngang qua, vành tai cậu đỏ chót nhét hoa vào trong tay Hạ Thành An: “Anh cầm đi …”
Hạ Thành An dùng mu bàn tay chặn ở khóe miệng để nín cười, nhận lại hoa từ cậu.
Lần này người ta càng nhìn họ nhiều hơn, đường nét của Hạ Thành An không được nhu hòa như Nhạc Minh Tâm, phần xương cuối lông mày hơi nhô ra, lại còn để mái tóc undercut, lúc không nói chuyện thì sẽ là kiểu không dễ chọc vào, nhưng khi tay hắn cầm bó hoa, khuôn mặt lại dịu dàng hẳn, còn nổi bật hơn cả Nhạc Minh Tâm.
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-gan-gang-tac/1902026/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.