*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong lòng cả hai người đều mang theo tâm sự, buổi đêm hôm đó cũng coi như là ngủ an giấc vô sự. Nhạc Minh Tâm đem chăn đắp kín cổ, chỉ lộ ra mỗi mặt, vùi vào trong gối, trông cứ như động vật nhỏ ló đầu ra vậy. Nhạc Minh Tâm còn tưởng rằng mình sẽ bị lạ giường, không nghĩ tới lúc Hạ Thành An với tay tắt đèn còn dịu dàng nói một câu ‘Ngủ ngon’, cậu ngay lập tức liền chìm vào giấc ngủ, ngủ rất sâu, dường như chẳng có giấc mơ nào quấn lấy mình.
Ngày thứ hai họ tự mình ra ngoài, Nhạc Minh Tâm đi tới nghĩa trang công cộng nơi chôn cất ba mẹ. Đó là một nơi rất đẹp, kề bên sườn núi, quay hướng về phía biển rộng sóng dập dờn.
Cậu mua một bó hoa Mẫu đơn mà mẹ mình thích nhất đặt trước mộ, còn cầm theo cả một bức ảnh chụp gần đây nhất của mình đặt ở phía dưới bó hoa, sau đó cậu ngồi xuống bên cạnh, kể liên miên về mọi chuyện, từ công việc cho đến sinh hoạt thường ngày, cả những chuyện như đợt trước mưa nhiều quần áo không khô được đến tối hôm qua đã ăn gì.
Đã qua tiết Thanh Minh, trong nghĩa trang gần như chẳng có ai, yên tĩnh an nhàn, chỉ nghe được loáng thoáng tiếng sóng biển.
Ngồi đã lâu, Nhạc Minh Tâm đứng dậy phủi quần một cái, nhỏ giọng nói: “Con đi đây, lần sau con lại về thăm hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-gan-gang-tac/1902023/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.