Con đường tình yêu
......
Lấy độc trị độc là một cách nghĩ thường thấy, và cũng có lẽ, lấy cằn cỗi nuôi dưỡng cằn cỗi cũng là một cách.
Người theo đuổi cằn cỗi của Phong Niên sỡ hữu thân hình trưởng thành như một quả mận sắp chín độ nứt vỏ, với sáu căn nhà trong đường vành đai thứ ba, làm công việc đẳng cấp trong ngành tài chính, một cô con gái vô cùng thông minh và một người chồng đàng hoàng, thế nhưng chị Tống vẫn nói chị cằn cỗi, bởi cuộc sống của chị được xây dựng trên những lời nói dối, trong khi Phong Niên là một đứa trẻ nghèo hàng thật giá thật, và chị sẵn sàng muốn nuôi dưỡng.
Chị Tống nói với Phong Niên rằng vừa nhìn thấy em, chị nghĩ ngay đến cô ấy. "Cô ấy" là sự tồn tại ngày càng không còn thực tế nằm sâu trong mê cung những lời nói dối của chị. Chị nói, hai người khá giống nhau, tóc xoăn, môi mỏng, mắt một mí, khuôn mặt oan trái và lạnh lùng bẩm sinh như đang đòi nợ ai đó.
Phong Niên nói em chưa bao giờ đòi ai cái gì, tất cả những gì em có đều do chính tay em kiếm được. Nói đến đây, cô cau mày thật chặt, toàn thân bị hút cạn bởi nụ hôn nóng bỏng của chị Tống. "Nhưng em đã đòi."
Tính tình chị Tống quả quyết, nói Phong Niên đã cướp đi sự chú ý của chị, khoét rỗng cuộc sống giả tạo trống trải và móc ra trái tim méo mó của chị: "Em đến để đòi nợ chị, chắc chắn là thế."
Sự thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-gan-cao-thap/3385314/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.