Tiểu Tề đã đợi Du Nhậm ở trước cửa nhà nghỉ từ sớm, thấy cô gái mặc áo sơ mi trắng chạy nhanh về phía mình, Tiểu Tề cũng chạy đến, ôm Du Nhậm vào lòng mặc cho bên ngoài có người hay không. Hơn một năm không gặp, Du Nhậm toả ra khí chất điềm đạm lắng đọng hơn, Du Nhậm cọ cọ nước mắt vào Tề Dịch Quả bị một lúc rồi nói: "Chị quê mùa rồi, Dịch Quả."
Mái tóc dài của Tề Dịch Quả không được chăm chút cẩn thận mà chỉ được qua quýt búi lên sau gáy, mặc nguyên bộ váy denim và áo sơ mi kẻ sọc đi làm thường ngày trở về Trung Quốc. Vì vừa được nghỉ lễ, cô không đủ kiên nhẫn ăn diện cho bản thân, vừa bị lỡ chuyến bay thẳng, Tề Dịch Quả nóng lòng bay quá cảnh đến Tokyo để về Thượng Hải sau đó bắt tàu trở về Bách Châu. Tốn gần 30 tiếng đi đường.
Đôi khi cô nghĩ bản thân hơi bạc tình vì có thể toàn tâm toàn ý cho công việc mà không nghĩ đến Du Nhậm. Nhưng bình tĩnh nghĩ lại, cô cũng không thể toàn tâm toàn ý tham dự các buổi họp đồng nghiệp hay các hoạt động trong giới chuyên môn người Trung Quốc ở địa phương, bởi Du Nhậm cứ chốc chốc lại thoáng qua tâm trí cô.
"Về phòng nhé?" Tề Dịch Quả nhẹ nhàng nói bên tai Du Nhậm.
Thời gian và khoảng cách không khiến thói quen cơ thể trở nên bỡ ngỡ, hai người tự nhiên nắm tay nhau, mũi Du Nhậm trong thang máy vẫn đỏ bừng, Tiểu Tề luôn nghiêng đầu ngắm cô.
"Nhìn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-gan-cao-thap/3374363/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.