Đã bị lợi dụng
......
Chỉ khi thực sự bắt đầu sống độc lập, mới biết ngôi nhà có biết bao trống trải, có biết mấy lặng yên. Mão Sinh dọn dẹp nhà cửa của Phượng Tường từ trên xuống dưới, giặt giũ phơi khô từng bộ trang phục. Phượng Tường nói các loại hoa cỏ trong nhà cũng phải được chăm chút cho tốt, nếu bị phát hiện chúng héo hoặc chết: "Chị sẽ đánh nhóc đấy."
Từ bé đến giờ, chỉ có sư phụ và Phượng Tường thực sự dám đánh Mão Sinh. Mão Sinh ghi nhớ lời nói của sư tỷ, cứ cách vài ngày lại báo cáo với sư tỷ một lần: "Lan vũ nữ phát triển đẹp lắm, nở rất nhiều. Em cũng mua thêm hoa hải đường." Phượng Tường nói rất tốt, nhóc nên được hoa cỏ lá cành vây quanh mọi lúc mọi nơi, sau đó hỏi chị Chu có còn đòi gặp nhóc nữa không? Mão Sinh nói có, nhưng em từ chối hết, chị Chu mắng em không biết điều. Em muốn chửi chị ta ảo tưởng sức mạnh.
Phượng Tường hỏi thế nhóc chửi chưa? Nhóc mà chửi thì không còn là Bạch Mão Sinh.
Mão Sinh cười ngốc nghếch: "Em không chửi được."
Sau đó nói về kịch, Mão Sinh đã được đổi một bạn diễn mới, người Thặng Tứ, giọng hát có ý vị, chỉ là không vững lắm, e là kỹ năng cơ bản không chắc.
"Giờ nhóc đã biết cảm giác chị hát cùng nhóc như thế nào chưa?" Phượng Tường nói, thôi, nhóc cứ yên tâm hát, chị tiết lộ cho nhóc biết, nhà hát Việt kịch Bách Châu đã cải chế thành công ty biểu diễn. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-gan-cao-thap/3370509/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.