Nói là thực tập, nhưng Mão Sinh không có nhiều việc để làm trong đoàn Việt kịch Bách Châu như trong Nhà hát Tỉnh. Ông Phùng lập tức mượn vị trí sau khi phó đội trưởng đoàn Việt kịch Bách Châu từ chức, tiếp tục thực hiện cải cách đao to búa lớn của bản thân.
Điểm xuất phát công cuộc cải cách của ông nhìn có vẻ rất vững vàng: Giữa bối cảnh thị trường hóa, thu nhập của đoàn Việt kịch Bách Châu kém đi qua từng năm, chỉ dựa vào số lương chết mà cũng không đủ ăn sẽ không thể trụ được lâu, vì vậy, Việt kịch Bách Châu phải chủ động hướng đến thị trường.
Thị trường nào? Ông Phùng, người đã hát kịch được nửa đời người nói tất cả các đoàn Việt kịch Trung Quốc đều không thể thiếu những nữ Tiểu Sinh đóng vai chính hoặc các nữ diễn viên gánh vác cả vai Sinh lẫn Đán, bỗng vỗ "bốp" lên trán, đúng rồi, Việt kịch Bách Châu chúng ta phải gây bất ngờ, phải dốc sức đào tạo nam Tiểu Sinh.
Thế là đoàn Bách Châu và đoàn tỉnh lần lượt chiêu mộ về ba nam Tiểu Sinh, theo cách nói của Trần Phượng Tường, trong ba người này, một người có giọng như nước rửa chân, một người có giọng như nồi cám heo, còn lại là một kiệt tác tinh hoa hội tụ, được gọi là cống thoát nước.
"Cậu ta không có tố chất." Trần Phượng Tường ăn bốn mươi xiên thịt dê của sư tỷ Vương Lê tại một quán ăn trên đường Cận Hy ngoài khu chung cư Kim Hồ, sau đó liếc xéo Bạch Mão Sinh đang cười ngốc với chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-gan-cao-thap/3315165/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.